Với lời hứa của cô, cha của Nhã Trí nắm tay cô đầy biết ơn: "Cảm ơn bác sĩ Tạ. Nếu không có bác, chúng tôi không biết sẽ phải làm sao.”
Sau khi đồng ý với gia đình bệnh nhân. Sáng hôm sau, Tạ Uyển Doanh báo cáo tình hình với giáo sư Tôn, được sự đồng ý của giáo sư, cô đến khoa sớm và trực tiếp cùng cô bé đến phòng phẫu thuật.
Cửa phòng mổ vừa đóng lại, cha Nhã Trí ngồi bên ngoài nhìn xa xăm.
Được chị bác sĩ năm tay, tiểu Nhã Trí bước vào khu vực bí ẩn, phòng phẫu thuật. Đứa trẻ này là một đứa trẻ rất tò mò, khi vào phòng mổ, không khóc vì sợ hãi như những đứa trẻ khác, cái đầu nhỏ cứ nhìn quanh như đang tìm kiếm kho báu nào đó.
“Chờ một chút.” Tạ Uyển Doanh chỉ dẫn đứa trẻ, đi vào phòng thay đồ để thay đồ, đội mũ phẫu thuật, đeo khẩu trang quanh cổ, đi dép lê trong phòng mổ rồi mặc quần áo bệnh nhân cho đứa trẻ.
Lúc cô bước ra khỏi phòng thay đồ thì có cuộc gọi từ phòng ban, Tạ Uyển Doanh lấy điện thoại ra nghe.
"Bảo bác sĩ Trương đơi một chút. Trong khoa đã xảy ra chuyện, chúng tôi cần đến phòng mổ muộn hơn. " Tôn Ngọc Ba giải thích với học sinh ở phía đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT