Thuyền Giấy Tháng 7(Drop)

Chương 3


4 tháng

trướctiếp

Cậu lao nhanh tới khúc cua con bé kia mới đi qua nhưng hong thấy ai hết anh đành đi sâu vào thêm chút nữa thì thấy con bé áo hồng, trên cổ có vết cắt sâu mình mẩy như ngâm nước lâu mà trắng nhách trương phình lên trên mình còn có nhiều chỗ đang phân hủy nhìn kinh lắm ruồi bu quá trời nó nói.

" ông anh thấy tui đúng hong tui thấy anh nói chuyện với con ma kìa, anh giúp tui được hong, cây đa góc nhà hoang cuối xóm lụm dùm tui con gấu bông dới nha"

Con nhỏ nói xong cười khúc khích xong quay người đi típ vào con hiểm dừa đi nó dừa hát.

Dung dăng dung dẻ~~
Dắt trẻ đi chơi ~~
Khặc khặc khặc khặc khặc khặc.

Nó cười khằng khặc mãi như dui dữ lắm kìa. Cậu nhìn con nhỏ mà ớn lạnh cả người, cậu quay đầu lại chạy 1 mạch dìa nhà hong dám nhìn lại.

Hong hỉu sao mà cậu nhìn anh thì hong sợ mà nhìn đứa khác cái ớn lạnh liền hay tại con nhỏ ghê quá nên cậu sợ dậy,dám dị lắm.

Cậu cứ nghĩ trong đầu mãi.

Cây đa góc nhà hoang...

Người ta nhờ mình thôi thì làm phước giúp nó hen ta.

Cậu quay ngoặt chạy dìa lúc chạy qua khúc nhà thím 2 cậu thấy có đám người túm xụm lại nói dì dui lắm ngồi ngoài nắng mún tét đầu mồ hôi chảy như tắm mà vẫn cứ nói. Cậu còn chông thấy cái người mà bịnh nằm liệt giờ đang quấn cái mền ngồi nói chuyện.

"....." cái này gọi là tàn nhưng hong phế.

Cậu tiến lại gần chỗ mấy thím dì đang nói cậu quyết định hòa tan chung với mấy cô.

Đang định ngồi xuống hỏi mấy cô đang nói gì thì cậu gặp 1 con ma hong chính xác là cái máy bơm nước mắt đang ngồi chòm hỏm gật gù như đang nói tám chuyện với mấy thím.

"...." ma mà còn dà chuyện hơn người nữa lần đầu gặp con ma độc lạ như thằng chả.

" ới thằng Bảo lại đây con,tao kể bây nghe dụ này kinh lắm "

Cậu tiến lại ngồi xuống chòm hỏm xuống nghe mấy cô nói.

" bây biết cái dụ con Hân nhà ông ba rượu gần cuối xóm hong ,ơi thôi nhìn mặt là biết hong biết gì rồi nghe nói con nhỏ bị giết rồi giục xuống giếng hoang đó bây "

"...." con chưa kịp trả lời lun thím

" ừ đúng rồi, lúc dớt nó lên thì tao có coi nè trời ơi con nhỏ thấy ghê lắm mà cái mùi ghê lắm tao lỡ nhìn xong dìa tao hong ăn cơm dô lun"

" mà cũng khổ thân con nhỏ mới tí tuổi mà má nó theo trai, ba nó thì rượu chè be bết"

" mà á nghe bây, ngoại nội nó ghét nó ra mặt dưới nó có thằng em trai nội ngoại nó cưng tới trời còn con nhỏ bị đánh chửi suốt ngày thương lắm"

" đúng rồi đó bây mà con nhỏ chết cho đỡ khổ ,hầy mong kiếp sau con nhỏ được dô nhà tốt "

Lúc này thím hai ngồi nghe nãy giờ nói.

" tui gặp con nhỏ mới hôm qua nè con nhỏ đi dòng dòng quày như đang kiếm cái gì á, nó hong chịu đi. Qua chửi nó dài câu mà hành tui sốt qua giờ "

Bỗng có tiếng nói vang lên

" má đang bịnh mà hong dô nhà ngồi đây hứng nắng làm chi"

" ấy dà thằng Minh dìa hả bây thôi dô ăn cơm "

Thím hai nói xong thím quay qua nói với mấy thím khác.

" thôi chuyện nhà người ta dìa cơm nước đi mấy bà "

Mấy thím nghe dậy thì ậm ừ cũng đứng dậy dìa cơm nước.

Cậu cũng đứng dậy kéo mờ a đang thút thít nãy giờ vì thương cho con nhỏ kia .

"..." mình chết còn khổ hơn người ta mà giờ khóc dùm người ta hong ai mướn lun chèn ơi.

Hai người đi dìa nhà.tới nhà cậu dắt con chiến mã dô sân thì con lu bị cột dính dô cột nhà đứng lên sủa inh ỏi.

Nó hướng ra cổng sủa mãi không ngừng, cậu nhìn ra thì thấy 1 chàng thanh niên tướng tá cao ráo mặt mày cũng sáng sủa đang đi ngang qua thì bị con chó sủa cho giật mình.

Cậu thấy vậy thì la con lu nói

" lu hong có sủa bậy người ta có cắt cổ mày nấu đâu mà sủa người ta, im nghe hong tao đánh giờ "

Cậu tiến lại chàng trai kia.

" ui xin lỗi bạn nhé chó nhà mình bình thường hiền lắm mà giờ hong biết sao nữa, xin lỗi bạn nha"

Chàng thanh niên kia nhắc giọng nói.

" à ừ hong có gì tui đang có việc tui đi trước nha "

Sau đó chàng trai bước nhanh đi như đang chạy. Cậu thấy lạ mà cũng kệ nhỡ người ta gấp dìa hay đi đâu gòi sao.

Lúc này anh đến gần cậu cất tiếng nói.

" anh thấy cậu đó hong bình thường đâu như là làm chuyện gì trái lương tâm dữ lắm nên mới dậy á "

Anh vừa nói vừa nhìn hướng chàng trai mới đi .

" thôi đi cha có ông mới hong bình thường á chắc người ta gấp gì thôi "

" mà tui đuổi ông rồi mà đi dùm đi thằng cha này, ông bám tui nữa tui mời thầy trục vong ông giờ "

" tui hong biết người ông tìm là ai nhưng hong phải tui, mà có là tui thiệt thì dờ tui cũng là người khác rồi tui hong có biết ông đừng có phiền tui nữa "

Cậu nói xong quay người bước thẳng dô nhà trong hong nhìn lại anh .

" nội con dìa rồi nè, nội cơm nước gì chưa "

Anh đứng đó nhìn cậu rồi cuối gầm mặt yên lặng mà rơi nước mắt.

Phải rồi giờ em ấy là một người khác, chắc mình phiền tới cuộc sống của em ấy lắm nhưng mình thật sự muốn bên cạnh em ấy....

Mình đúng là thứ phiền phức mà.

Anh quay người ra khỏi sân đi được 2 bước anh ngoái người nhìn lại đến 2,3 lần nhưng vẫn chẳng thấy ai đứng đó nữa.

Anh là 1 vong còn tâm nguyện sâu đậm chưa hoàn thành được nên vẫn vương vấn thế gian không thể đi được.

Anh vẫn không thể buông bỏ được anh đi 1 cách không xác định, chẳng biết qua bao lâu mà trời đã chập chờn tối.

Sau 1 ngày loảnh quoảnh trong xóm thì anh đã tìm được nơi anh ngồi tạm để khóc típ đó là giàn bầu trên sân nhà cậu. Giàn bầu chiếm 1 góc sân cạnh mấy cái lu mắm của nội cậu giàn bầu được cố định vào góc tường và và có 2 cây tre làm trụ cố định nên không ngã.

Anh leo tọt lên vách tường ngồi chòm hỏm ôm mình nhìn vào phòng cậu

Nhà cậu là 1 ngôi nhà kiểu cũ trước ngôi nhà 1 là 1 sân nhỏ để củi rồi giàn rau rồi trồng mấy cây mai để Tết ra bông nữa.

Bước vào nhà thì có 1 bộ bàn ghế thao lao* đã cũ và phai hết sơn, trước bàn thao lao là bàn thờ tổ tiên ông nội và mẹ cậu, mẹ cậu mất khi sinh cậu, còn cha cậu từ khi mất vợ thì bỏ đi biệt xứ lâu nay hong về 1 lần, nói ra thì chính bà nội là người nuôi lớn cậu, cậu và bên ngoại cũng không thân thiết gì từ khi ông bà ngoại mất thì cậu không về lần nào nữa.

Bên trái bàn thờ có 1 lối đi nó hướng vô buồng*

Buồng: hay còn gọi là nhà sau người miền quê hay nói câu 
Mày vào buồng,hay trong buồng í chỉ nhà sau, trong phòng .

Trong đó là phòng ngủ của bà và nối liền với bếp và nhà tắm và nhà vệ sinh trong nhà.

Đi típ sẽ ra ngoài sau hè* nhà cậu ở ngoải trồng cây trái và rau của gia đình cậu và 1 hầm cá tra,ừ được tận dụng làm cầu cá tra.

Sau hè: í chỉ sau vườn theo cách nói của người miền quê

Ở ngoải : là ở ngoài kia .

Còn phòng cậu là ở nhà trước kế bộ bàn ghế tầm 2,3 mét có 1 gian phòng ngủ đó là phòng của cậu.

Phòng của cậu chỉ vỏn vẹn 1 cái giường ngủ bằng ván, kế bên là 1 cái bàn tròn để sách vở cặp sách của cậu, trong đó còn 1 gian nhỏ nữa để thay quần áo.

Nên chổ anh ngồi có thể ngó thẳng xuống cửa sổ phòng cậu nhìn thẳng xuống cái người đang ngủ trên giường.

Cậu cứ nghĩ tống khứ anh đi rồi thì cậu sẽ được 1 giấc ngủ ngon. Nhưng cái cảm giác bị nhìn chằm chằm cứ khiến cậu không ngủ được.

Lúc cậu bực mình quá mở mắt ra tầm mắt cậu quét ngang qua cửa sổ cảnh ngoài cửa sổ dọa cậu chết khiếp. Cậu theo bản năng la lên nhưng cố nhịn lại. Cậu nhìn ngoài cửa sổ 1 lần nữa lần này cậu đã nhìn rõ, cũng do nhìn rõ nên gân xanh cậu bất đầu giật giật, cậu nhìn thấy con ma mà cậu mới tống cổ đi đang dáng mặt lên cửa sổ, anh ta còn đang cố gắng chen đầu vào khung cửa sổ để nhìn cậu rõ hơn.

Lúc này anh vẫn đang loay hoay đút đầu vào nên không biết cậu đã thức và nhìn anh 1 cách trìu mến, cậu bước xuống giường đến gần cái đầu to gấp đôi khe hở khung cửa dơ tay nắm lấy chỏm tóc lọt qua khe cửa sổ rồi kéo 1 phát.

" ây da đừng....đừng nắm tóc trọc đó ,trọc đó"

Anh biết là việc vô liêm sỉ của mình làm đã bị phát hiện nên khi trước khi bị cậu túm anh định chạy nhưng chậm hơn cậu 1 bước bị cậu túm kéo đứt mấy cộng tóc.

Lúc này cậu mới thả tóc anh ra nhìn con ma đang đứng nhìn mình ngoài cửa sổ cười hề hề.

" cười cục cớt anh biết mấy giờ rồi không, có điên thì đi ra chổ khác tui còn ngủ nữa anh mà còn lại gần là tui trục vong anh liền biết không hả, ĐI RA KIA CHƠI "

Cậu chửi xong đóng cửa sổ lại khóa trái lên giường ngủ típ.

Còn anh đang cuối gầm mặt nhưng hong có khóc như mọi lần mà la là 1 nụ cười, tại khi nãy cậu đuổi anh nói là đi ra kia chứ hong phải đi ra khỏi nha tui. Nên tức là anh được ở lại đừng phiền cậu ngủ là được.

Anh vừa chạy lại chiếc xe đạp của cậu vừa cười hề hề trong ngu cực kì nói thật cái suy nghĩ của anh mà để cậu biết thế nào cậu cũng bứt hết tóc trên đầu anh rồi quăng anh dô trường học cho mấy bà ma trỏng đập anh 1 trận.

Nói chớ anh cũng hong phải cố ý muốn phá cậu ngủ đâu mà là hồi nãy tại ngồi trên tường lâu quá nên tê chân với phần muỗi chích nữa nên anh té một cái ạch xuống sân nhà cậu. 

Anh cũng cố trèo lên lại tường nhưng chân tê hong leo lên được anh đành ngồi kế con lu ngứa tay ngứa chân lấy tay chọc chọc nhỏ quài nhỏ ngủ hong được, nhỏ mở mắt ra thấy cái bản mặt anh kề sát mặt nó, nó dựt mình theo bản năng sủa với nhe răng táp anh, anh dựt mình cũng quên luôn mình chết rồi nên chạy lại cửa sổ cậu bám cửa sổ lun ai ngờ thấy cậu đang ngủ nên ngồi nhìn hoài. Thế là anh ta đã được như ý nguyện mặc dù hong được dô phòng cậu cũng hong được nhìn cậu nhưng em chiếc xe cậu ngủ cũng được. Anh ôm chiếc xe vừa cười hề hề vừa nhắm mắt.

Ở một nơi nào đó trong xóm nhỏ yên bình đang chìm vào giấc ngủ

Sào sạt sào sạt~~

Tiếng đào bới vang lên không ngừng ở sau hè của 1 ngôi nhà hoang .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp