Kiều Xuyên Bách bị mất trí nhớ, ký ức chỉ dừng lại ở tuổi 16 đầy ngây thơ và trong trắng. Kiều Xuyên Bách trong trắng như thế này, Khúc Dung thật sự đã nhiều năm không thấy rồi. Lần cuối cùng trong trắng như vậy có lẽ còn ở thời đại học?
Khúc Dung mỉm cười: "Đừng cáu gắt nữa, những thứ này là do chính anh mua mà."
Kiều Xuyên Bách cũng không phải đang cáu gắt.
Anh chỉ không ngờ, mười năm ngắn ngủi, bản thân đã trở thành người đê tiện đến thế này!
"Tôi làm công việc gì thế? Công ty gì vậy?" Kiều Xuyên Bách cúi đầu hỏi lẩm bẩm.
Dù Kiều Xuyên Bách cúi đầu không nhìn Khúc Dung, nhưng Khúc Dung vẫn biết, ông chồng "vị thành niên" của mình đang khá lo lắng. Lo lắng liệu bản thân có phải là người bán bao cao su hay không??
Khúc Dung khẽ nhếch môi, không chọn cách trêu chọc ông chồng "vị thành niên" của mình nữa, mà hỏi: "Hồi cấp 3 anh mơ ước là gì?"
Kiều Xuyên Bách quay đầu sang một bên, để lại phía sau là cái ót, thành thật trả lời: "Giấc mơ ngày hôm qua là thiết kế một tựa game."
Khúc Dung cười nói: "Tiểu Bách à, vậy anh thật sự rất đam mê, anh đã thực sự thiết kế ra một tựa game của riêng mình."
Kiều Xuyên Bách giật mình, vội vàng quay người lại, đôi mắt đầy phấn khích cùng ngạc nhiên: "Thật hả?" Rồi lại cảm thấy bản thân thái quá, ho nhẹ một tiếng, giả vờ bình tĩnh bảo: "Nếu là tôi thì cũng bình thường thôi. Game gì vậy?"
Khúc Dung lại mỉm cười, cũng không giấu: " [Chú Mèo Lăn Tròn], trò chơi nuôi thú kiểu cạnh tranh. Phong cách vẽ rất dễ thương."
Kiều Xuyên Bách nhìn thấy điện thoại trên bàn trà, định tìm thử.
Khúc Dung cũng không ngăn cản Kiều Xuyên Bách, sau khi thấy vẻ mặt Kiều Xuyên Bách ngày càng tự đắc, cậu mới bảo Kiều Xuyên Bách giao lại điện thoại cho mình: "Anh vừa mới xuất viện, ít dùng điện thoại lại đi."- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.com chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Kiều Xuyên Bách không vui vẻ gì nhưng vẫn đặt điện thoại lại trên bàn trà. Sau khi tìm kiếm xong, Kiều Xuyên Bách không kiềm chế được sự phấn khích, nhưng cố gắng kiềm chế, nói: "Tôi vẫn rất lợi hại nha!" Kiều Xuyên Bách tự khen mình mặt dày.
Khúc Dung cực kỳ phối hợp: "Tất nhiên rồi, anh rất lợi hại, còn thành lập một công ty, dưới trướng còn vài tựa game viral nữa đấy. Là một CEO rất đáng nể."
Tai Kiều Xuyên Bách hơi đỏ lên, rất không tự nhiên.
Anh thích nghe người vợ trên danh nghĩa nói những lời hay về mình.
Nói tới "CEO", điện thoại của Kiều Xuyên Bách bỗng reo lên. Kiều Xuyên Bách nhìn qua, người gọi là "Thư ký Vương".
Kiều Xuyên Bách nhìn chằm chằm vào điện thoại, không nghe máy.
Khúc Dung nói: "Em nghe giùm anh nhé?"
Kiều Xuyên Bách lập tức chuyển sang chế độ nghiêm túc: "Không cần, tôi tự nghe, tôi là CEO mà." ( truyện đăng trên app TᎽT )
Khúc Dung giật mình.
Kiều Xuyên Bách tự xưng là CEO, có hơi buồn cười hen.
Sau khi nghe máy, phía bên kia là giọng nói của một cô gái trẻ: "Ông chủ ơi, chiều thứ Ba tuần sau lúc 3 giờ có một cuộc họp thảo luận về hoạt động mai mối mới phát triển."
Kiều Xuyên Bách giả vờ bình tĩnh ừ một tiếng, còn hạ thấp giọng: "Biết rồi, còn việc gì nữa không?"
Khúc Dung nhìn chằm chằm Kiều Xuyên Bách, kẻ có ngoại hình trưởng thành nhưng bị mất trí nhớ, và kỳ ức dừng ở 16 tuổi, nhưng giờ lại đang giả vờ trưởng thành. Chậc chậc, trông ra dẻ dữ.
Bên kia thư ký dừng lại vài giây, do dự nói: "Ông chủ này, chúng em nghe nói anh bị trượt vỏ chuối té trên đường. Vì vậy muốn hỏi là, có cần hủy cuộc họp ngày mai không?"
Kiều Xuyên Bách: "..."
Kiều Xuyên Bách tức giận lắm, nhưng cố giữ giọng bình thường nói: "Không có chuyện đó. Tin đồn từ đâu ra vậy, bảo người ta phong tỏa ngay cho tôi!"
Thư ký Vương nhỏ giọng nói: "Làm sao phong tỏa cơ? Chúng em chỉ có kinh nghiệm thuê người đăng tin đen* thôi. Hay là thuê người đăng tin giám đốc Triệu bên kia đi nhà xí mà rớt hố? Dư luận sẽ đổ dồn vào anh ta hết."
*gốc là thủy quân.
Khúc Dung tất nhiên cũng nghe thấy, rất vô nghĩa. Nhưng bây giờ Kiều Xuyên Bách chỉ nhớ được ký ức năm 16 tuổi. Vì vậy ——
Kiều Xuyên Bách từ chối: "Tạm thời đừng làm gì cả, chờ tôi chỉ đạo. Ngoài ra, ngày mai không được nhắc đến chuyện tôi bị trượt vỏ chuối té nữa."
Thư ký Vương yếu ớt dạ một tiếng.
Khúc Dung thở phào nhẹ nhõm, may là bị mất trí nhớ chứ không phải mất lý trí. Không đồng ý đề nghị phi lý như vậy.
Sau khi cúp máy, Kiều Xuyên Bách lập tức hỏi nghiêm túc Khúc Dung: "Giám đốc Triệu là ai vậy?"
Khúc Dung cũng trả lời thật: "Là giám đốc công ty game [Người Yêu Ngọt Ngào], hai người cũng có thể xem đối thủ cạnh tranh của nhau. Cho nên mua tin đen như vậy, người chơi cũng không ngốc, nhìn là biết là do các anh mua, còn hạ thiện cảm nữa."
Kiều Xuyên Bách suy nghĩ vài giây, không hiểu lắm: "Game nuôi thú cưng còn phải cạnh tranh với game yêu đương nữa à?"
Nhưng sau khi hỏi ra, Kiều Xuyên Bách lại nhớ đến "hoạt động mai mối" mà thư ký Vương nói, nên hỏi tiếp: "Game [Chú Mèo Lăn Tròn] thật ra là game tình yêu ngụy trang đúng không?"
Khúc Dung lắc đầu, dựa vào ghế sofa nói với Kiều Xuyên Bách: "Điểm khác biệt lớn nhất của [Chú Mèo Lăn Tròn] là nó có 2 chế độ. Chế độ nuôi thú và chế độ tình cảm. Khi chế độ tình cảm của các người yêu nhau tăng lên, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới game của họ. Đúng rồi, hiện giờ các anh chuẩn bị tung hoạt động mai mối trong chế độ nuôi thú đấy."
Kiều Xuyên Bách vẫn còn nghi ngờ: "Nhìn chung chung thì hoạt động mai mối cũng giống game tình yêu phết?"
Khúc Dung cong môi, mở game [Chú Mèo Lăn Tròn] lên giới thiệu cho Kiều Xuyên Bách bằng điện thoại.
【 [Chú Mèo Lăn Tròn] là một tựa game phong cách đáng yêu kết hợp nuôi mèo và tình cảm. Người chơi sẽ nhận một chú mèo đực hoặc mèo cái, giống mèo trong game đều là những giống mèo hiện có trên thực tế. Người chơi sẽ nâng cấp qua các hoạt động, chờ đến cấp 18, mèo sẽ chuyển thành hình người. Vì vậy ngay khi vừa nhận nuôi mèo, sẽ có tính năng tùy chỉnh khuôn mặt, lúc đó người chơi có thể tạo ra khuôn mặt mình thích, đến khi mèo trưởng thành sẽ chuyển thành hình dạng người. Mèo ở cả trạng thái thú và trạng thái người đều có thể chuyển đổi, nhưng không thể cùng tồn tại.
Điểm khác biệt lớn nhất của [Chú Mèo Lăn Tròn] là ngay từ đầu game, người chơi sẽ được yêu cầu chọn chế độ "nuôi thú" hay "tình cảm". Chỉ được chọn một.
Hai chế độ này sẽ có những nhiệm vụ tương đồng ở thời kỳ mèo còn con, khác biệt là khi trưởng thành, chế độ nuôi thú thì giá trị thân thiết sẽ chuyển thành giá trị đồng hành, còn chế độ tình cảm thì là giá trị ngọt ngào, nhiệm vụ hoàn thành cũng khác nhau.
Vì vậy rất nhiều người chơi sẽ tạo 2 tài khoản. Một là để nuôi mèo con, một để nuôi "người yêu".
Dù là nuôi mèo con hay nuôi "người yêu", [Chú Mèo Lăn Tròn] nhấn mạnh tính tương tác là chủ yếu, do game có tính tương tác cực cao. Lại thêm là mèo con nữa, cho nên, ngay khi ra mắt đã nhận được sự yêu thích của không ít cô gái.】
Sau khi Kiều Xuyên Bách xem sơ qua, cũng hiểu rõ hơn về game có hai chế độ. Giai đoạn trước, anh cũng có suy nghĩ về chuyện sẽ làm game có hai hình thức nhưng không phải nuôi dưỡng hay tình yêu.
Khúc Dung lúc này mới nói: "Chi tiết về 'hoạt động mai mối" có trong tài liệu trên máy tính của anh, coi rồi sẽ hiểu thôi."
Kiều Xuyên Bách cũng coi trọng việc này: "Tôi cần nghiên cứu kỹ. Cuộc họp ngày mai rất quan trọng."
Khúc Dung ừ một tiếng: "Quả thật rất quan trọng, ngày mai chiều em cũng không có lớp, sẽ đi cùng anh."
Kiều Xuyên Bách tò mò, không có lớp là ý gì?
Nhưng anh không muốn thể hiện quá quan tâm đến Khúc Dung, nên rất lãnh đạm ừ một tiếng.
Khúc Dung hơi nhướng mày, cố ý nói: "Gần đây anh vì dự án này, nên phải tăng ca liên tục, lần này công tác cả tuần, chiều nay mới về tới nhà. Kết quả đi đường trượt vỏ chuỗi ngã đập đầu."
Kiều Xuyên Bách giống như bị dẫm đuôi thỏ: "Không phải tôi!"
Khúc Dung ừ ừ cho qua, "Không phải anh. Là Kiều Xuyên Bách 26 tuổi bị trượt chân do vỏ chuối, bị thương ở đầu."
Kiều Xuyên Bách gần như muốn xù lông rồi!!!
"Cậu cứ bịa đặt vu khống tôi như vậy nữa, tôi sẽ bỏ nhà ra đi đấy! Để cậu...!"
Khúc Dung cười tủm tỉm bảo: "Để em sao?"
Kiều Xuyên Bách tức giận lắm: "Để cậu không còn chồng nữa!" Giọng đầy uất ức.
Khúc Dung ngạc nhiên, cái gì cơ?
Để cậu không có chồng hả?
Cái uy hiếp này.
Nhưng Khúc Dung chú ý thấy mặt ông chồng đỏ ửng lên rồi. Không thể trêu chọc thêm được nữa.
Khúc Dung nhịn cười, bắt đầu vuốt lông: "Thôi không nói nữa, đừng giận nữa mà, Tiểu Bách."
Kiều Xuyên Bách: "..."