– Trương Hàn Quân, da mặt ngươi thật dày!

Một tên thiếu niên lạnh lùng nói, hắn trực tiếp chỉ vào cái mũi Lăng Hàn.

– Ta đã sớm nói với ngươi, ngươi không xứng với Viện Viện!

A, trong đó còn dính tới việc nam nữ?

Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì hắn cũng không có lục soát ký ức của Trương Hàn Quân, cho nên hắn không hiểu rõ.

Cho nên, hắn chỉ cười nhạt, tỏ vẻ xem thường.

– Xem ra, ngươi không đụng tường thì không quay đầu lại!

Thiếu niên này tiếp tục trào phúng.

– Ngươi là ai?

Lăng Hàn mở miệng.

Phốc, thiếu niên kia suýt tức chết, lại giả vờ không biết hắn?

Hắn đương nhiên không biết, Lăng Hàn nói là sự thật, hắn thật không biết.

– Ta là Triệu Kiếm!

Thiếu niên này hét lớn.

– Lần này ta sẽ tiến vào võ quán, mà từ nay, ta sẽ thay đổi vận mệnh, tương lai căn bản không phải ngươi có thể tưởng tượng!

– Nha.

Lăng Hàn gật đầu, hắn lười đáp lại.

Lấy thân phận của hắn, sẽ để ý một thiếu niên khiêu khích sao? Lại nói, đối phương khiêu khích cũng là Trương Hàn Quân, cũng không phải hắn.

Đối mặt thái độ của Lăng Hàn như vậy, Triệu Kiếm như ăn con ruồi, hoàn toàn không biết nên ra tay từ nơi nào, chỉ có thể tức giận trừng mắt.

Được rồi, chỉ cần mình tiến vào võ quán, Trương Hàn Quân sẽ ngưỡng vọng hắn, cần gì để ý chứ?

Tương lai hắn tất thành đại nhân vật, chắp nhặt với cặn bã như vậy sẽ không có ý nghĩa.

Một bên khác, người võ quán cũng bắt đầu tiến hành kiểm tra.

Đây là nam tử trung niên, thần sắc kiêu căng, hắn lấy ra một khối đá và bảo từng thanh niên nam nữ cầm lấy.

Nếu có thiên phú võ đạo cao, tảng đá sẽ phát sáng, thiên phú càng cao, hào quang càng sáng.

Nhưng cho đến bây giờ, còn không có một người nào làm cho tảng đá phát sáng.

Thôn trang này không lớn, tổng cộng chỉ có mười bảy thiếu nam thiếu nữ tới kiểm tra, hiện tại đã có mười bốn người hoàn thành kiểm tra, thần sắc ảm đạm.

Gia trưởng của bọn họ đều an ủi, thiên phú võ đạo không phải cố định mười lăm tuổi mới mở ra, có người sẽ trễ một chút, đến mười sáu tuổi thậm chí mười bảy tuổi, cho nên võ quán mới cho thời hạn ba năm.

Hôm nay không được, vậy thì sang năm, sang năm không được còn có năm sau!

– Ta đến!

Triệu Kiếm đi tới.

Hắn từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, mặc dù bây giờ mới mười lăm tuổi, nhưng đã tu đến Hoán Huyết cảnh, viễn siêu người đồng lứa.

Cho nên, hắn vô cùng tự tin.

Hắn đi đến trước người trung niên võ quán, vươn tay ra, hắn cầm tảng đá trong tay.

Lập tức, tảng đá phát sáng, hơn nữa là sáng rực.

– Thiên tài Giáp cấp!

Đôi mắt trung niên tỏa sáng, hắn vô cùng kích động.

Người tới chiêu sinh như hắn, mặc dù không có số lượng chỉ tiêu, nhưng nếu tuyển được thiên tài Ất cấp trở lên, hắn sẽ đạt được ban thưởng.

Mà thiên tài Giáp cấp một vạn mới có một.

Phát đạt!

Hắn vô cùng kích động, phát hiện một thiên tài Giáp cấp, hắn đạt được ban thưởng vô cùng phong phú.

– Khục, ngươi tên là gì?

Trung niên kia hỏi, tận lực áp chế kích động trong lòng.

Thiên tài Giáp cấp, ngày sau chí ít cũng có thể trở thành cường giả Chân Ngã cảnh, hiện tại có thể tạo mối quan hệ, ngày sau tự nhiên sẽ trở thành bắp đùi to.

Triệu Kiếm mặc dù tuổi trẻ nhưng hắn là người thông minh, hắn từ chút biến hóa của đối phương nhìn ra đầu mối.

Hắn tươi cười, kiêu ngạo nói:

– Ta tên là Triệu Kiếm.

– Ta là Lý Vân, ngươi có thể gọi ta là Lý đại ca.

Trung niên kia nói.

– Sau này tiến vào võ quán, gặp được vấn đề gì cứ tới tìm ta.

– Cảm ơn Lý đại ca.

Triệu Kiếm gật đầu, hiện tại hắn còn rất nhỏ yếu, cho nên cho Lý Vân mấy phần mặt mũi, về phần sau này nha, ha ha.

– Lý đại ca!

Hắn nghĩ lại, chỉ vào Lăng Hàn, nhỏ giọng nói.

– Ngươi có thể giúp ta chỉnh gia hỏa này không?

– Không có vấn đề.

Lý Vân cam đoan.

Hắn cũng không phải không biết Lăng Hàn, đã tham gia hai lần nhưng đều thất bại.

Mặc dù nói có người thiên phú võ đạo thức tỉnh trễ, nhưng phần lớn lần một lần hay không thành công, sau này không có khả năng thức tỉnh.

Bởi vậy, đương nhiên Lý Vân đã xếp Lăng Hàn vào đám người bị loại.

Vì một thiên tài Giáp cấp, chỉnh một gia hỏa không có thiên phú võ đạo cũng đáng.

Đây chính là một cái nhân tình.

Lại có người tiến lên kiểm tra, lại loại, tảng đá không phát sáng.

Chỉ còn lại có Lăng Hàn.

– Ha ha, ta nhớ được ngươi, Trương Hàn Quân có phải hay không?

Lý Vân cười nói.

Lăng Hàn gật đầu:

– Đúng ta!

– Ngươi đã thất bại hai lần, hiện tại còn không hết hi vọng?

Lý Vân nói, đả kích Lăng Hàn một cách vô tình.

– Nếu như dũng khí có thể mang ra tu hành, ngươi cũng có hi vọng thành tài.

A, miệng lưỡi không tệ.

Lăng Hàn không có lập tức nói chuyện, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Vân một hồi, nói:

– Ngươi buổi sáng không có rửa mặt, tại sao bẩn như thế.

Móa!

Lý Vân suýt nữa tức điên, ngươi suy nghĩ gì thế, không thể nói bình thường hay sao?

Hắn vốn còn muốn đả kích Lăng Hàn, nhưng bây giờ không có tâm tình, hắn chỉ vào tảng đá và thúc dục.

– Nhanh bắt đầu!

Hừ, ngược lại kéo dài cũng lãng phí thời gian.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn đặt tay lên tảng đá.

Đúng như mọi người nghĩ, tảng đá không có động tĩnh.

Nhưng thời điểm Triệu Kiếm muốn bắt đầu trào phúng thì có hào quang bắn ra.

Vô cùng chói mắt.

Cái này!

Tất cả mọi người chấn kinh, ánh sáng còn chói mắt hơn cả Triệu Kiếm.

Càng sáng thiên phú võ đạo càng cao, đây là chuyện ai cũng biết.

Tê, Triệu Kiếm cũng đã là thiên tài Giáp cấp, Lăng Hàn thì sao?

Trên Giáp cấp còn có thiên tài cao cấp hơn?

Triệu Kiếm cũng nghẹn họng nhìn trân trối, từ phản ứng Lý Vân là có thể biết rõ, thiên tài Giáp cấp rất trâu bò, nhưng bây giờ “Trương Hàn Quân” có tư chất cao hơn mình?

Hắn không cách nào tiếp thu được!

Muốn nói khó xử nhất khẳng định là Lý Vân.

Hắn thấy Triệu Kiếm thiên phú kinh người, lúc này mới cố ý nhắm vào Lăng Hàn.

Không nghĩ tới, đánh mặt tới quá nhanh.

– Tư chất Địa cấp!

Hắn như gặp quỷ, trời ạ, sinh thời, hắn có thể gặp siêu cấp hạt giống.

Trên Giáp cấp chính là tư chất Địa cấp, nếu không có vấn đề quá lớn, tuyệt đối có thể xông lên Hóa Linh cảnh.

Hắn không biết, nếu Lăng Hàn không tiến hành khống chế, hắn sẽ có tư chất Thiên cấp, thập chí là cao hơn.

Lăng Hàn gật đầu:

– Khi xuất phát báo cho ta biết.

Dứt lời, hắn liền xoay người rời đi.

Mây trôi nước chảy.

Mặc dù thiên phú võ đạo của hắn trâu bò hơn Triệu Kiếm nhưng hắn quá bình tĩnh.

Trang bức!

Không ít thôn dân đều oán thầm, nhưng Lăng Hàn hiện tại đã có tiền đồ vô lượng, ai dám nói thế trước mặt hắn?

Chỉ có Triệu Kiếm, hai tay nắm chặt, gương mặt hắn đầy dữ tợn.

Lăng Hàn không nhìn hắn!

Trước đó hắn trào phúng đối phương, Lăng Hàn hiện tại chiếm thượng phong còn không nhìn hắn.

Đó là xem thường.

Việc này làm hắn cảm thấy nhục nhã hơn cả việc tát vào mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play