Nữ Hoàng, Trì Mộng Hàm đều kinh ngạc, hai người này trước đó còn nâng cốc cạn ly, khách khách khí khí, tại sao hiện tại lại đánh nhau?

Lăng Hàn lại biết rõ, Liễu Tâm Hà đại biểu cho Thất Diệu Đế tộc, mà hắn không tính là kế đại thù sinh tử với Thất Diệu Đế tộc nhưng vẫn có hiềm khích, một trận chiến này là khó tránh khỏi.

Đám người Nữ Hoàng thối lui, lưu lại không gian cho Lăng Hàn cùng Liễu Tâm Hà.

Các nàng hiểu nam nhân của mình, nếu nói muốn chiến, như vậy nhất định phải có một trận chiến.

Nơi này là mặt trời đã tắt, cũng không có sinh linh nào khác, cho nên cũng không cần lo lắng Thánh Nhân khai chiến hủy thiên diệt địa. Lại nói, nơi này là nơi Đại Đế chôn dấu bảo tàng, Thánh Nhân không có thực lực phá hủy nơi này.

Liễu Tâm Hà xuất thủ tấn công Lăng Hàn, một kích của hắn sinh ra bảy đạo quy tắc bát tinh.

Thánh Nhân tam tinh, một kích lại có thể đánh ra bảy đạo quy tắc bát tinh, gia hỏa này thực sự mạnh, hơn nữa còn chưa phải là chiến lực cực hạn của hắn.

Nhưng Lăng Hàn hiện tại đã là Tôn Giả lục tinh.

Một kích của hắn đánh ra bốn mươi lăm đạo quy tắc bát tinh đan vào nhau, miễn cưỡng có thể tính là năm đạo quy tắc bát tinh.

Mặc dù còn chênh lệch ba đạo quy tắc, nhưng mà, hắn vẫn có rất nhiều tuyệt chiêu.

Tứ Cực trụ hiện ra, Lăng Hàn lập tức tạo ra lĩnh vực tuyệt đối.

Chỉ cần Tứ Cực không phá, hắn sẽ không tổn thương.

Oanh!

Một kích đánh lên, Lăng Hàn lông tóc không thương, ngược lại hắn mang theo quyết tâm thẳng tiến không lùi tấn công Liễu Tâm Hà.

– A, lại có dạng Tứ Cực như thế?

Liễu Tâm Hà lộ ra vẻ kinh ngạc, mặc dù hắn biết rõ Tứ Cực nắm giữ năng lực phòng ngự cùng công kích, nhưng mà chưa nghe qua phòng ngự tuyệt đối như thế.

– Nhưng ta không tin công kích của ta không thể phá hủy nó!

Hắn hừ lạnh một tiếng, lại xuất ra một kích.

Cảnh tượng kinh khủng xuất hiện, hắn lại đánh ra chín đạo quy tắc bát tinh.

Cái gì!

Đừng nói ba người Nữ Hoàng, cho dù là Lăng Hàn cũng giật mình, hắn không nghĩ tới Liễu Tâm Hà lại mạnh đến mức này.

Dạng thiên tư như thế cũng không yếu hơn đám người Lục Tầm!

Phải biết, Lục Tầm chính là con của Đại Đế, tuyệt không phải là hàng lởm như thế hệ hoàng kim.

Oanh, một kích qua đi, Tứ Cực trụ lập tức xuất hiện vết rách.

Lăng Hàn tâm niệm vừa động, niệm lực cường đại truyền vào, vết rách biến mất.

Hắn đã có suy đoán, nói:

– Ngươi không người thời đại này!

Liễu Tâm Hà mỉm cười, cũng không có phủ nhận:

– Không sai.

– Ngươi là. . . con của Thất Diệu Tổ Vương!

Lăng Hàn còn nói thêm.

Cái gì?

Lời này làm đám người Nữ Hoàng kinh ngạc, trừ phi Chuẩn Đế, không có người nào có thể tự phong ấn, nguyên nhân không cách nào phát huy tác dụng của Thái Cổ Nguyên Nê.

Cho nên, các nàng căn bản cũng không có nghĩ đến, Liễu Tâm Hà lại là con của Đại Đế

Liễu Tâm Hà cũng sững sờ, không nghĩ tới Lăng Hàn lại đoán ra.

– Không sai, ta chính là con thứ của Thất Diệu Tổ Vương, cũng là người nhỏ nhất.

Xem ra hắn được thiên vị, nếu không, vì cái gì chỉ có hắn bị Thái Cổ Nguyên Nê phong ấn?

Chờ chút!

– Nhà ngươi còn có huynh đệ tỷ muội xuất thế hay không?

Lăng Hàn hỏi.

Liễu Tâm Hà cười ha ha, sau đó lắc đầu:

– Chỉ có một mình ta được an bài sống ở thời đại này, liều đại cơ duyên hiện tại, những người khác nha. . . Ai, đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử.

Cho dù Đại Đế cũng không phải bất diệt, huống chi là phàm nhân.

Lăng Hàn lại nói:

– Đọ sức đại cơ duyên gì?

Hắn vẫn cảm thấy kỳ quái, vì cái gì Lục Tầm, Dương Dịch là các vương giả thượng cổ, con của Đại Đế nhất định phải xuất hiện ở thời đại này, hơn nữa còn là đồng loạt chạy ra, vì sao?

Hiện tại hắn đoán được, đây chính là đại cơ duyênmà Liễu Tâm Hà nói tới, nhưng đại cơ duyên này là cái gì?

Liễu Tâm Hà mỉm cười:

– Chuyện này sao, tạm thời cần bảo mật mới tốt.

Móa!

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường.

Bành bành bành, năng lượng tỏa ra bốn phía, khi đánh vào rừng trúc lại sinh ra phản chấn và ba động, tất cả đều bị cây trúc hấp thu, nhiều lắm chỉ làm thân trúc tỏa sáng mà thôi.

Không hổ là thủ đoạn do Đại Đế bố trí.

Liễu Tâm Hà cường thế sát phạt, toàn lực thi triển toàn lực, hắn đánh ra chín đạo quy tắc bát tinh là kinh khủng cỡ nào?

Nghiền ép!

Nhưng tính bền dẻo của Lăng Hàn quá tốt, mặc dù hắn lâm vào hạ phong vẫn tiếp tục phản kích, không chịu bị động nhận đòn.

Chỉ tiếc, nơi này không thể dùng trận pháp, từ đó Lăng Hàn mất một đòn sát thủ.

Chiến hồi lâu, Liễu Tâm Hà đã thu tay lại.

– Như Tại sao không đánh?

Lăng Hàn hỏi:

– Ta còn chưa bại đấy!

Liễu Tâm Hà lắc đầu:

– Người trong gia tộc cầu ta thật lâu, ta mới đáp ứng xuất thủ, nhưng cũng chỉ như thế, cũng không nói nhất định phải phân sinh tử.

Hắn nhoẻn miệng cười:

– Hiện tại đánh xong, ta đã hoàn thành thỉnh cầu của bọn họ.

Cầu?

Chữ này dùng rất tốt, gia hỏa này mặc dù trẻ tuổi nhưng đã sống vô số vạn năm, lại là vương giả thượng cổ, mặc cho người nào trong Liễu gia cũng phải gọi hắn là tứ tổ.

Nhưng Lăng Hàn luôn cảm thấy, câu này mang theo mùi trang bức.

– Đế tử thượng cổ như ngươi nhiều không?

Lăng Hàn hỏi.

Liễu Tâm Hà sờ lên cái cằm:

– Cũng không ít, vì thời đại này, khẳng định có rất nhiều Đại Đế sẽ có bố cục, lưu lại hậu nhân xuất sắc nhất tranh đoạt cơ duyên của thời đại này.

Ngươi xem, gia hỏa này trang bức tiếp, còn khoe khoang “hậu đại xuất sắc nhất”.

Lăng Hàn không có vạch trần, trang bức không phải là tội, chỉ cần có thực lực là được rồi.

– Sau này còn gặp lại?

Lăng Hàn nói.

– Sau này còn gặp lại.

Liễu Tâm Hà gật đầu, sau đó quay người rời đi.

– Đúng là một tên kỳ quái.

Hổ Nữu đi tới, nàng nhìn nơi Liễu Tâm Hà biến mất và nói, nàng cũng không quên bổ sung đồ ăn cho mình.

– Đúng vậy, tên này kỳ quái!

Lăng Hàn gật gật đầu, ánh mắt của hắn đầy chiến ý.

Thời đại này chú định nó sẽ rất đặc sắc.

Không nói bá chủ Nguyên thế giới, hiện tại con của Đại Đế đều xuất hiện, tất cả đều tranh cơ duyên thành Đế.

Nhiều người cạnh tranh Đế vị duy nhất như vậy, nó sẽ kịch liệt tới mức nào?

Hơn nữa, mỗi thời đại đều có Đế vị, tại sao phải chọn thời đại này?

Cho nên nói, Đại Đế thời đại này có hàm lượng khác biệt.

Thế nhưng mà, Đại Đế đã vô địch thiên hạ, bọn họ chú ý cái gì chứ?

– Trường sinh?

Trong đầu Lăng Hàn sinh ra một suy nghĩ.

Trừ trường sinh ra, còn có cái gì hấp dẫn Đại Đế như vậy chứ?

Nếu như hắn đoán không sai, rất nhiều con của Đại Đế đều thức tỉnh rồi.

Trường sinh là bất diệt, vĩnh viễn chiếu rọi sử sách!

Vậy nhưng xưng vạn cổ đệ nhất Đế, không ai không trấn áp một thời đại.

Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Trì Mộng Hàm cũng giật mình, nếu việc này truyền ra sẽ làm thiên hạ rung động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play