Lăng Hàn là một kỳ tích.

Cho nên, hắn không ngừng sáng tạo những chuyện không có khả năng, thả trên người người khác, có thể sáng tạo một kỳ tích trong đó cũng đã hiếm thấy trong lịch sử, nhưng Lăng Hàn lại làm như ăn cơm uống nước.

Chỉ là Tôn Giả lại nắm giữ chiến lực Thánh cấp thập nhị tinh.

Ha ha, nói ra sẽ có người tin tưởng hay sao?

Bình chướng cảnh giới đâu?

Đều nói cảnh giới càng cao, đẳng cấp áp chế cũng càng khủng bố, tại sao trên người Lăng Hàn thì ngược lại?

Tôn Giả hoàn toàn có thể đánh với Thánh Nhân, hơn nữa còn là Thánh Nhân cao giai.

– Viên hạt giống kia!

Lục Tầm cắn răng, hắn có thể khẳng định, Lăng Hàn yêu nghiệt như vậy, tuyệt đối có tác dụng của hạt giống kia.

Phải biết, đây chính là thứ đến từ nguyên thủy vực sâu!

Đây là cách gọi biên giới vũ trụ của tuyệt địa chi chủ.

Chỗ đó ẩn chứa kỳ trân hiếm thấy của thế gian, nguyên nhân là do nó dính tới huyền bí của thiên địa!

Toàn bộ vũ trụ đều đản sinh từ nơi này, mặc dù bây giờ không phun ra vật chất gì, nhưng có thể dựng dục vũ trụ, nơi này trâu bò cỡ nào?

Cho nên, Lăng Hàn có thể yêu nghiệt như thế, nhất định có quan hệ với hạt giống kia.

– Giao ra!

Hắn quát to.

Đương nhiên, hắn cũng không cho rằng Lăng Hàn sẽ đi vào khuôn khổ, bởi vậy, chỉ có một cái biện pháp mới có thể đoạt lại.

Giết chết Lăng Hàn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Chiến lực của hắn bộc phát hoàn toàn, vô số Thánh thi xông ra như nước thủy triều, cũng bao phủ chung quanh.

Lăng Hàn bình thản không sợ.

– Đến!

Chiến ý của hắn dâng trào như nước thủy triều, Hàn quyền phát động, chín mươi sáu đạo quy tắc thất tinh đan vào nhau, chiến lực của hắn tăng lên rất nhiều.

Hai người kịch chiến, dư âm cuộc chiến đánh bay vô số Thánh thi.

Nhưng mà Thánh Nhân thi quá nhiều, đánh bay một nhóm, có càng nhiều hơn xông lên.

Lăng Hàn phát động Phượng Dực Thiên Tường, đôi cánh hỏa diễm quét qua, hắn dễ dàng tránh thoát ra ngoài, hơn nữa, hỏa diễm đánh bay vô số Thánh Nhân thi ra xa.

Vào thời khắc này, Lăng Hàn biểu hiện tư thái gần như vô địch.

Rõ ràng là một tên Tôn Giả nhưng có thể quét ngang Thánh cấp.

– Đáng chết!

Thấy Lăng Hàn mạnh như vậy, Lục Tầm vô cùng ghen ghét.

Hắn là con của Đại Đế, theo lý mà nói hắn có gì mà không đạt được, tại sao phải ghen ghét?

Chỉ có một điểm, đó là đạt được vật chất nguyên thủy.

Đừng nói hắn, cho dù là Đại Đế cũng phải đỏ mắt.

Ngẫm lại, Thanh Trúc Nữ Đế vì hạt giống này thậm chí trọng thương vẫn lạc, không có thể sống ra đời thứ hai.

Có thể thấy được nguyên thủy vực sâu đáng sợ, ngay cả Đại Đế đi vào cũng có thể tử vong.

– Cho ta! Cho ta! Cho ta!

Lục Tầm không ngừng đuổi theo, thân thể hắn hóa thành Tam Túc Kim Ô!

Hắn không là Nhân tộc, mà là Yêu tộc.

Kim Ô Đại Đế!

Đúng, hắn là Kim Ô tộc.

Đầu Kim Ô này rất lớn, hai cánh mở ra dài chừng vạn trượng, tốc độ cũng cực nhanh, cho nên không kém Lăng Hàn chút nào.

Dù sao, đây cũng là Cầm tộc, huống chi Kim Ô tộc từng xuất hiện Đại Đế, dù không bằng Thần thú được thiên địa chiếu cố, nhưng tuyệt đối sẽ không kém quá nhiều.

Mấu chốt là, Lăng Hàn cũng không phải Chân Hoàng tộc, khẳng định không cách nào phát huy Phượng Dực Thiên Tường đến cực hạn.

Vô tận Thánh thi phong tỏa thiên địa, dù không phải là đối thủ của Lăng Hàn, nhưng lực lượng Thánh cấp phát uy, cho dù thế nào cũng ngăn cản bước chân của hắn.

Bởi vậy, Lục Tầm đang tiếp cận.

Xoát, hắn ra tay rồi.

Hắn vươn móng vuốt dò xét, móng vuốt sắc bén và cứng rắn như thánh liệu.

Lăng Hàn cười lạnh một tiếng, thân thể hắn phóng đại và biến thành cự nhân cao vạn trượng, pháp tướng chống trời, sau đó hắn xuất quyền tấn công Lục Tầm, năng lượng hủy diệt quấn quanh nắm đấm, nó tỏa ra khí tức làm Thánh Nhân cũng phải sợ hãi.

– Ân?

Lục Tầm giật mình, bản năng sinh ra kiêng kị, hắn vội vàng thu hồi móng vuốt.

Lăng Hàn xuất quyền, năng lượng hủy diệt hóa thành một vệt ánh sáng tiếp tục tấn công Lục Tầm.

Tốc độ quá nhanh!

Lục Tầm lập tức trúng chiêu, năng lượng hủy diệt không có gì không diệt, cho dù lực lượng Thánh cấp cũng không thể hóa giải, cho nên hắn kêu thảm thiết và thân thể lui lại.

Hắn hóa thành hình người lần nữa, chỉ thấy ngón tay trái đang từ từ biến mất!

Lục Tầm quyết định thật nhanh, hắn dùng đao chém tay trái, ba ngón tay rơi ra ngoài, lúc này năng lượng hủy diệt mới không lan tràn.

Hắn hoảng sợ nhìn Lăng Hàn, đây là năng lượng tầng thứ cao gì?

Thánh Nhân có thể đoạn chi trọng sinh, như việc này sẽ tiêu hao một chút sinh mệnh bản nguyên, hắn hao tổn cũng không có gì.

Nhưng ngón tay mọc ra vẫn làm Lục Tầm kiêng kị.

Vừa rồi hắn đã kịp thời rút lui, nhưng vẫn không thể tránh được một kích kia.

Càng kinh khủng hơn là, hắn rõ ràng đã sử dụng quy tắc tạo thành hộ thuẫn nhưng hiệu quả phòng ngự năng lượng tầng thứ cao thần bí quá mức bé nhỏ.

Có thể hóa giải một bộ phận nhưng hiệu quả quá kém.

Hắn không còn dám đặt mình vào nguy hiểm, vung tay lên, Thánh thi sau lưng giống như thủy triều lao ra ngoài.

Thánh thi nha, ngược lại đã chết hẳn, hơn nữa cho dù bị đánh thành cặn bã, chỉ cần thả vào trong tuyệt địa sẽ hợp lại, vẫn có thể sử dụng như cũ.

Tới đi!

Lăng Hàn không ngừng vận dụng năng lượng hủy diệt, hắn bắt đầu đại phá hỏng.

Cũng không tin bị năng lượng hủy diệt làm hỏng Thánh thi cũng có thể lại xây lại, nguyên nhân đây chính là phá hư hoàn toàn.

Bành! Bành! Bành!

Lăng Hàn như thần long tàn sát bừa bãi trong Thánh thi, Thánh thi bị hắn đánh trúng sẽ mất đi một khối

Thay Thánh Nhân khác xuất thủ, chỉ có thể đánh vỡ Thánh thi, nguyên nhân cũng bởi vì Thánh Nhân thi quá nhiều, quá mạnh mẽ, cũng không kém thánh liệu bao nhiêu.

Có thể làm hỏng, thậm chí đánh nát, nhưng khẳng định không thể chôn vùi triệt để.

Trừ năng lượng hủy diệt!

Lăng Hàn điên cuồng xuất thủ, mỗi khi hắn diệt một bộ Thánh thi, chiến lực Thánh cấp của âm phủ sẽ giảm một phần.

Thế nhưng Thánh thi quá nhiều, mà lực lượng của hắn không phải vô hạn.

Trong chiến đấu cường độ cao, lực hồn lực của hắn tiêu hao càng lớn, dần dần có chút không thể chịu nổi năng lượng hủy diệt vận chuyển.

Cũng nên đi.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, hắn bắt đầu phá vây.

– Ngươi còn muốn chạy?

Lục Tầm quát lớn, nếu như bị Lăng Hàn phá hư lớn như thế còn nhìn hắn rời đi, mặt mũi Lục Tầm hắn đặt ở nơi nào?

Đế tử không cần mặt mũi?

Hắn không tiếc vận dụng Thánh hỏa hóa thành một mũi tên bắn về phía Lăng Hàn.

Thánh hỏa, dùng một chút sẽ ít một chút, không có cách gì khôi phục.

Nhưng mà uy lực cũng lớn, oanh, một tiễn bắn nát một tinh cầu.

Quá nhanh, cho dù Phượng Dực Thiên Tường cũng không bằng, huống chi Lăng Hàn còn bị Thánh thi vây quanh.

Lăng Hàn tươi cười, hắn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp ngăn cản trước người.

Bành, Thánh hỏa tiễn đánh lên, thân thể hơi rung động.

Mẹ nó!

Lục Tầm suýt nữa phun máu tươi, hắn không tiếc tiêu hao Thánh hỏa, hắn cho rằng có thể lưu Lăng Hàn lại, từ đó dùng Thánh thi mài chết, không nghĩ tới lại bị phá giải dễ dàng như thế.

Hắn có thể không thổ huyết sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play