Lưu Trì Thành tự tay đút từng muỗng cơm cho Trương Khâm Từ, hắn dịu dàng quan tâm lâu từng vớt bẩn trên miệng cô ta.
" Ngon lắm anh! Em có thể tự ăn được mà "
Trương Khâm Từ muốn tự mình ăn nhưng người đàn ông truớc mặt không cho, bị thương như vậy rồi còn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ làm gì chứ.
" Em là bệnh nhân, ngoan để anh làm cho, muốn uống nước không? "
Cô ta nhẹ cười gật gật đầu ngoan ngoãn, những lúc như này cô ta thật sự rất vui, có thể thấy trong lòng hắn vị trí của cô ta vẫn quan trọng.
Hắn đặt ly nước xuống bàn, cất giọng lên hỏi chuyện cô ta.
" Nói cho anh biết là ai đã hại em, chuyện này có liên quan đến Vân Đường không? "
Trương Khâm Từ nghe hắn hỏi nhất thời sửng người, là ai cô ta cũng không biết lúc Lâm Vân Đường rời đi thì có cô ta bị một người đàn ông bịt mặt đánh ngất sau đó cô ta cũng không biết xảy ra chuyện gì nữa.
" Em cũng không biết là ai hại em, sau khi em bị Lâm Vân Đường đánh ở nhà wc thì một lát sau lúc em đi ra thì bị một người đàn ông đánh ngất, sau đó em cũng không biết mình xảy ra chuyện gì nữa. "
Hắn nghe cô ta nói xong thì nhíu mày, xem ra chuyện Khâm Từ bị đâm có lẻ không phải do Vân Đường làm, vậy ai là người hại Khâm Từ nhỉ.
Hắn bấm điện thoại gọi cho thư ký Ngô, bảo hắn điều ra kĩ những người khả nghi đi ra vào lúc đó.
…
15 giờ chiều
Hoàng Cẩn Đình muốn cô bé của mình vui vẻ liền đưa cô đến buổi đấu giá, đi theo còn có Trần Tư Hào.
" Lát nữa em muốn mua gì cứ việc mua anh sẽ mua cho em! "
" Thật à! Vậy em không khách sáo đấu, đúng lúc em cũng muốn đấu giá một mảnh đất. "
Anh tò mò nghiên đầu hỏi cô: " Miếng đất nào? "
" Lát nữa vào trong anh sẽ biết. "
Hai người đi vào trong ngồi xuống chỗ ngồi, một ánh mắt lạ lẫm nhìn về phía hai người.
Đối diện hàng ghế bên cạnh, Bùi Hữu Sang nhìn hai người rồi mỉm cười, hắn ta đến đâu chỉ để chơi vậy mà còn gặp người quen, gặp người thật ngoài đời mới thấy Lâm Vân Đường ở ngoài còn đẹp hơn ở trong hình nhiều.
Trong hai người rất tình cảm, hắn trước kia chưa thấy tên Hoàng Điên kia nhìn ai mà dịu dàng ôn nhu như vậy, quan hệ chú cháu nuôi à thật thú vị.
Cẩn Đình và Vân Đường cũng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn họ liền quay nhìn, Bùi Hữu Sang tự nhiên mà mỉm cười với hai người.
Cô lạ lẫm quay sang hỏi nhỏ anh, người đàn ông kia có quen anh à, anh ta chào hai người à?
" Người kia anh quen không? "
Anh lắc đầu phủ nhận: " Anh không quen nhưng anh biết anh ta Bùi Hữu Sang người thừa kế duy nhất của tập đoàn Tấn Phát, con người anh ta không được tốt em nên đừng tiếp xúc với anh ta đấy nhé! "
Cô gật đầu hiểu ý: " Dạ em hiểu rồi! "
Buổi đấu giá bắt đầu người đấu giá bước ra, chị gái xinh đẹp lịch sự chào mọi người.
" Xin chào các vị đã đến tham gia buổi đấu giá Thiên Sang hôm nay, chúng tôi cũng không muốn mất thời gian của quý vị buổi đấu giá xin được phép bắt đầu. "
" Đầu tiên là sợi dây chuyền Hải Dương được chế tác từ đá ruby trắng tinh khiết nhất do nhà thiết kế trẻ Đường Nghi thiết kế, giá khởi điểm 20 triệu. "
Nhìn sợi dây chuyền Vân Đường cảm thấy bó rất đẹp, lại nghe là do chị Đường Nghi thiết kế Vân Đường liền muốn mua nó, anh hiểu ý của bé con liền dơ bản.
" 30 triệu "
" Vị khách số 2 đã ra giá 30 triệu, 30 triệu lần 1, 30 triệu lần 2…"
" 60 triệu "
Bùi Hữu Sang lớn giọng cầm bảng mà ra giá, người đấu giá vui mừng nhắc lại.
" Vị khách số 5 đã ra giá 60 triệu, 60 triệu lần 1 "
" 80 triệu "
Hoàng Cẩn Đình dơ bản hô giá mà Vân Đường cản không kịp, 80 triệu đấy tuy với anh đó là một số tiền nhỏ nhưng chỉ vì mua một sợi dây chuyền mà tiêu 80 triệu cô thấy tiếc lắm, nó không đáng.
" Em không cần đâu, 80 triệu nó đắt quá "
" Không sao anh có tiền "
" 100 triệu! "
Bùi Hữu Sang lại tăng giá lên 100 triệu, mọi người trong phòng điều kinh ngạc, đúng là người có tiền 100 Triệu mà nó nhiều một trăm ngàn.
Anh định dơ bảng nhưng bị cô cản lại: " Không được ra giá nữa "
Anh bất lực chỉ biết nghe theo lời bé cưng.
" Nếu không còn ai ra giá nữa thì chúc mừng Sợi dây chuyền Hải Dương thuộc về vị khách số 5 "
Sợi dây chuyền được người mang đến trước mặt hắn ta, trợ lý đưa thẻ thanh toán, hắn nói nhỏ vào tai trợ lý.
Sau đó trợ lý liền mang sợi dây chuyền sang chỗ cô.
Cô nghĩ hoặc nhìn người đàn ông trước mặt: " Hả? Cho tôi sao? "
" Đúng vậy, cậu hai nói tặng nó cho tiểu thư xem như quà làm quen. "
Cô vội xua tay từ chối thẳng: " Xin cầm về cho, tôi không dám nhận, cũng thay tôi gửi lời cảm ơn đến Bùi Tổng thứ tôi thích tôi có thể tự mua được. "
Trợ lý mạng sợi dây chuyền về chỗ hắn ta lại, Bùi Hữu Sang không biểu hiện gì, anh ta nói người mang sợi dây chuyền xuống.
Buổi đấu giá tiếp tục diễn ra, đến lượt đấu giá mảnh đất số 5 khu bỏ hoang tại Bình Dương, cô liền trở nên phấn khích, cô nhỏ giọng nói với Cẩn Đình.
" Chính là mảnh đất này em muốn mua nó. "
" Mảnh đất này giá khởi điểm 70 triệu, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 5 triệu. "
" Cái mảnh đất này mà 70 triệu mua về xây nhà còn không dám ở đấy "
" Mảnh đất này bỏ hoang này năm trước còn không ai chịu bỏ ra 5p triệu để mua nay lại tăng lên 70 triệu, muốn lừa tiền sao? "
Anh cầm bảng hô giá: " 100 triệu! "
" Vị khách số 2 ra giá 100 triệu, có vị nào muốn ra giá nữa không? "
" 150 triệu! "
" 150 triệu lần 1! "
" 300 trăm triệu! "
" Vị khách số 2 ra giá 300 triệu, 300 triệu lần 1, 300 triệu lần 2, 300 triệu lần 3. "
" Xin chúc mừng vị khách số 2 đã đấu giá thành công mảnh đất số 5. "
Cô vui mừng nhận lấy bản hợp đồng chuyển nhượng đất, đây là mảnh đất vàng đấy nhớ kiếp trước cô thông qua tin tức biết được rằng dưới mảnh đất có chứa mỏ dầu, kiếp trước mảnh đất này được Lưu Trì Thành mua nên kiếp này cô sẽ không để hắn ăn lợi đâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT