Thứ bảy không cần đi làm, hôm qua cũng là lần đầu tiên của hai người, nên hai người thức dậy rất muộn.
Lúc Từ Ý thức dậy vẫn đang nằm trong vòng tay của Yến Hoà Dư, cô dựa vào lồng ngực của anh, dường như không còn chút giới hạn nào.
“Em dậy rồi à?” Một giọng nói hơi khàn cất lên.
Sau khi Từ Ý mở mắt ra, trước mắt cô là bộ ngực của Yến Hoà Dư, trên ngực trắng nõn đó có vài vết xước đỏ vô cùng dễ thấy.
Cô nhớ lại viễn cảnh đêm qua, không nhịn được mà đưa tay kéo quần áo của Yến Hoà Dư lại, đồng thời cũng có chút vui mừng nói: “Cũng may là hôm nay anh không cần đi làm, nếu không…”
Yến Hoà Dư nhẹ nhàng mỉm cười, “Anh mặc áo sơ mi nên cũng chẳng có ai thấy được đâu.”
Từ Ý ngước mắt lên, cố ý gặng đáp: “Giả sử cúc áo của anh bị mở ra thì sao đây.”
“Yên tâm đi, anh ở bên ngoài nhất định sẽ ăn mặc thật chỉnh tề, không cho ai nhìn hết, chỉ để mình em xem thôi.” Yến Hoà Dư mỉm cười đáp lại.
Từ Ý không nhịn được mà bật cười, cô cũng không ngờ Yến Hoà Dư sẽ trả lời thế này.
Vẻ mặt của Yến Hoà Dư vô cùng nghiêm túc nói thêm một câu: “Phải giữ gìn phẩm chất đàn ông.”
Từ Ý đưa tay ra véo má anh, mỉm cười gật đầu đáp: “Rất tốt, giác ngộ rất tốt.”
Yến Hoà Dư siết chặt tay lại, kéo Từ Ý lại gần mình hơn, dùng âm thanh trầm ấm thì thầm vào tai cô: “Đêm hôm qua biểu hiện của anh không được tốt lắm, hôm nay có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không?”
Mép tai của Từ Ý nghe thấy cũng đỏ lên theo, hôm qua hai người từ nhà tắm ra đến giường ngủ, cô bị Yến Hoà Dư “hành hạ” đến mức khuya rồi cũng chưa thể đi ngủ, vậy mà còn gọi là biểu hiện không tốt sao?
“Không được.” Từ Ý lập tức đẩy anh ra, “Lần sau sẽ cho anh cơ hội để hiện, tối nay em muốn nghỉ ngơi.”
Yến Hoà Dư chỉ mới hỏi một lần, nhưng nhìn thấy Từ Ý từ chối mạnh mẽ như vậy, liền lập tức lo lắng hỏi: “Anh có làm em bị thương không?”
Từ Ý mỉm cười lắc đầu: “Không có.”
Yến Hoà Dư thở phào nhẹ nhõm, lại ôm chặt lấy Từ Ý, “Ý Ý à, anh cũng là lần đầu tiên, nếu như có điều gì làm em cảm thấy không thoải mái thì em cứ nói ra, anh sẽ sửa.”
Từ Ý vùi người vào lòng anh, âm thanh như đang cười vậy, “Em biết rồi.”
***
Chị Châu sớm đã chuẩn bị bữa sáng đầy đủ, hai người cùng nhau ăn xong lại quấn quýt với nhau cả buổi sáng đến phát ngấy.
Trước buổi trưa, Yến Hoà Dư đã nói trước với chị Châu, buổi trưa hôm nay cứ để anh nấu.
Có lẽ lời nhận xét hôm qua của Từ Ý đã cho anh thêm động lực, khiến anh càng nôn nóng học nấu nướng hơn.
Chị Châu cũng không hỏi gì thêm, chỉ mỉm cười nói: “Thấy tình cảm của ông chủ và bà chủ tốt như vậy, tôi cũng đã yên tâm rồi.”
Yến Hoà Dư có chút kinh ngạc, nhưng lại đáp lại một câu cảm ơn: “Thật ra, có rất nhiều chuyện cần phải cảm ơn chị Châu, nếu không nhờ có chị giúp tôi giải thích, không chừng giữa tôi và Ý Ý sẽ có thêm rất nhiều hiểu lầm, hơn nữa lúc đầu cũng nhờ có chị đã giúp tôi giữ bí mật rất nhiều chuyện.”
“Tôi có giúp được gì đâu.” Chị Châu khua tay liên tục, “Nhìn thấy hai người hạnh phúc viên mãn, là được lắm rồi.”
Yến Hoà Dư mỉm cười đáp lại: “Tôi nghe nói con gái của chị năm nay tốt nghiệp đại học, nếu cảm thấy Yến thị của chúng tôi không tệ, thì có thể đến đây thực tập.”
Chị Châu bỗng chốc kinh ngạc nhìn Yến Hoà Dư, nét mặt thậm chí còn có chút không dám tin, “Thật sao?”
“Tất nhiên là thật rồi, chỉ cần con gái chị đồng ý là được.” Yến Hoà Dư bỗng có chút khựng lại, “Nhưng mà có thể trở thành nhân viên chính thức hay không, thì phải dựa vào năng lực của bạn ấy rồi.”
Chị Châu liên tục gật đầu cảm ơn: “Đồng ý, nhất định đồng ý, tôi nhất định sẽ bảo con bé làm việc thật tốt, biểu hiện thật tốt!”
Yến Hoà Dư mỉm cười đáp: “Chuyện này tôi sẽ bảo Hà Lâm giải quyết.”
Cầm thực đơn buổi trưa ra, Yến Hoà Dư nhờ chị Châu chỉ qua một lượt, sau đó chọn một vài món đơn giản để nấu.
Từ Ý ngồi trên bàn ăn, nhìn hình dáng bên ngoài của các món ăn liền không khỏi kinh ngạc đáp: “Chỉ mới một ngày mà đã tiến bộ như vậy rồi sao?”
Yến Hoà Dư gắp thức ăn cho cô, mỉm cười đáp, “Có lẽ anh cũng có chút thiên phú trong lĩnh vực nấu ăn này.”
Từ Ý lại khen anh thêm vài câu, sau đó thì lại tập trung tiếp tục ăn cơm.
Đang ăn giữa chừng, cô bỗng nhớ ra một chuyện, “Hình nhưng em vẫn chưa chính thức giới thiệu Mịch Hạ cho anh biết, cô ấy là bạn thân tốt nhất của em, em và cô ấy còn thân thiết hơn cả những mối quan hệ máu mủ ruột thịt, hay là chúng ta chọn hôm nào đó cùng nhau ăn cơm đi.”
Yến Hoà Dư gật đầu: “Được.”
Nhưng nói xong anh lại có chút ghen tuông mà hỏi thêm một câu: “Em và cô ấy còn thân hơn giữa em và anh sao?”
Từ Ý không ngờ Yến Hoà Dư còn ghen với cả Chúc Mịch Hạ, liền dỗ dành anh: “Hai mối quan hệ này thật sự không giống nhau, là sự khác biệt giữa tình bạn và tình yêu. Hơn nữa, trước đây cô ấy vẫn luôn là người chăm sóc em, anh không được ghen với người ta đâu đấy.”
Yến Hoà Dư trầm tư một hồi liền nghiêm túc đáp lại: “Vậy có phải anh nên chuẩn bị cho cô ấy một phần quà cảm ơn sẽ tốt hơn không?”
Từ Ý mỉm cười gợi ý: “Nghe nói gần đây cô ấy thích một minh tinh nào đó đấy.”
“Ảnh có chữ ký có được không? Anh sẽ bảo Hà Lâm đi liên hệ.” Yến Hoà Dư nói.
Từ Ý mỉm cười: “Cô ấy nhất định sẽ rất vui.”
“Nếu em muốn giới thiệu bạn của em cho anh, vậy anh cũng sẽ gọi Kì Nhiên đến, mọi người làm quen với nhau cũng tốt, cũng để bạn em đỡ thấy ngượng ngùng khi một mình hơn.” Yến Hoà Dư nói tiếp.
Từ Ý suy nghĩ một hồi cũng gật đầu: “Được đó.”
***
Buổi chiều, Từ Ý gọi điện cho Chúc Mịch Hạ.
“Bảo bối à, sao cậu biết mình vừa tỉnh dậy mà gọi đến thế.” Giọng nói ở đầu dây bên kia có chút mơ hồ không tỉnh táo.
Từ Ý cau mày, có chút bất lực nói: “Không phải đêm qua cậu lại thức đêm đấy chứ, không phải mình đã nói cậu đừng thức quá khuya rồi sao?”
“Linh cảm cứ vào đêm khuya lại ập đến, mình có cản được đâu.” Chúc Mịch Hạ ngáp một tiếng, rồi nói tiếp, “Không phải là cậu gọi cho mình chỉ vì chuyện này thôi đấy chứ?”
“Trưa mai cậu có rảnh không?” Từ Ý hỏi, “Mình và A Dư muốn mời cậu ăn cơm, xem như là chính thức chào hỏi nhau, anh em chí cốt của anh ấy cũng đến.”
Chúc Mịch Hạ lập tức lấy lại tinh thần, “Cậu xưng hô thân mật vậy rồi sao? Mình tất nhiên là không thành vấn đề rồi, dù gì cũng có phải là mình mời đâu, hihi.”
“Mình sẽ gửi thời gian địa điểm cho cậu, đến lúc đó cậu cứ đến đúng giờ là được, còn có quà cho cậu đấy.” Từ Ý nói với giọng bình thản.
Chúc Mịch Hạ ho nhẹ một tiếng: “Cậu đừng có mà chuyển chủ đề nhé, tiến độ của cậu và Yến Hoà Dư thật sự nhanh đến không ngờ đấy.”
Từ Ý tặc lưỡi, có chút gượng gạo nói: “Tụi mình vốn đã là vợ chồng hợp pháp, quan hệ gần gũi thêm một chút cũng không phải vấn đề gì to tát lắm.”
Chúc Mịch Hạ cũng đã âm thầm hiểu rõ, cười khúc khích nói; “Vậy là hai người đã đi đến bước nào rồi?”
Nói đến chuyện này, Từ Ý lại có chút chột dạ, cô chưa kịp nghĩ đã vội chuyển chủ đề: “Tối nay cậu nhớ ngủ sớm nha, nếu không ngày mai lại dậy không nổi đâu đấy.”
“Mình hiểu rồi.” Chúc Mịch Hạ cũng không phải là ngày đầu tiên làm bạn với Từ Ý, liền mỉm cười nói: “Tiến độ của hai người cuối cùng cũng theo kịp với nam nữ chính trong tiểu thuyết của mình rồi.”
Từ Ý: “……”
***
Yến Hoà Dư sớm đã dặn dò Hà Lâm đặt phòng ăn ở khách sạn, đợi đến lúc anh và Từ Ý đến nơi, thì Chúc Mịch Hạ và Kì Nhiên vẫn chưa đến.
Nhưng hai người vừa ngồi xuống, cửa phòng đã có chút tiếng động, là Chúc Mịch Hạ đến.
“Mịch Hạ.” Từ Ý vẫy tay với cô, “Đến chỗ mình này.”
Lúc này Yến Hoà Dư cũng đứng dậy, đặt món quà đã chuẩn bị từ trước lên, “Cảm ơn cô đã chăm sóc Từ Ý lâu như vậy.”
“Tôi với cô ấy là gì của nhau chứ, chuyện nhỏ thôi mà.” Chúc Mịch Hạ vừa ngồi xuống vừa nhận lấy hộp quà, “Quà gì vậy?”
Lúc cô ấy mở ra thì phát hiện là ảnh chụp lấy liền của minh tinh mà cô ấy đang hâm mộ gần đây, thậm chí còn có cả chữ kí và lời chúc, “Món quà này tôi rất thích! Cảm ơn nhé! Vậy Ý Ý chính thức nhờ cậy anh đấy, anh không được ăn hiếp cô ấy đâu đấy.”
Thấy cô ấy nâng niu món quà trên tay, Từ Ý cũng mỉm cười: “Cậu thích là được.”
Chúc Mịch Hạ nhìn hai người một lượt, cuối cùng ánh mắt lại dừng lại trên gương mặt của Từ Ý, “Là cậu gợi ý phải không?”
Từ Ý mỉm cười mà không nói gì thêm.
Lúc này, Kì Nhiên cũng đến.
Nhưng anh ta vừa vào cửa, lông mày của Chúc Mịch Hạ như dựng ngược cả lên, “Sao lại là anh chứ?”
Kì Nhiên cũng cau mày: “Sao cô lại ở đây?”
Từ Ý và Yến Hoà Dư nhìn nhau, cả hai đều có chút nghi ngại.
“Hai cậu quen nhau à?” Từ Ý hỏi.
Kì Nhiên ngồi xuống bên cạnh Yến Hoà Dư, hắng giọng một tiếng, “Trước đây, lúc ở Dục Thành…”
Không ngờ, Chúc Mịch Hạ lại lạnh lùng đáp: “Không quen.”
Kì Nhiên lập tức nổi nóng, không nhịn được nói tiếp: “Chúng ta rõ ràng là đã gặp nhau ở Dục Thành, cô còn giẫm lên giày tôi nữa.”
“Anh còn đổ đầy cà phê lên người tôi đấy.” Chúc Mịch Hạ lập tức đáp lại.
Mắt thấy hai người sắp cãi nhau, Từ Ý và Yến Hoà Dư chia nhau ra khuyên bảo, mỗi người khuyên một người.
“Hôm nay là tụi mình mời hai người ăn cơm, vậy thì nhân cơ hội này, hai người cũng hoà giải hiềm khích trước kia đi.” Từ Ý nói.
Cả hai đều không nói gì, có điều cũng xem như là âm thầm tán thành.
Nhưng sau đó dường như cứ luôn có một làn sóng ngầm chạy trong phòng ăn vậy, Chúc Mịch Hạ và Kì Nhiên không hề vừa mắt nhau, cứ như suýt chút nữa thì đánh nhau vậy.
Từ Ý và Yến Hoà Dư nhìn nhau, đồng thời cũng đều nhìn ra được sự bất lực trong ánh mắt của đối phương.
***
Dòng nước hoa mới sớm đã được điều chế xong, sau khi ra mắt đã nhận được rất nhiều người yêu thích, rất nhiều người đều vô cùng tò mò về nhà điều chế nước hoa mới này.
Từ Ý lần trước vì chuyện tai nạn của Yến Hoà Dư mà không đến tham gia buổi ra mắt sản phẩm, nhưng lần lên sân khấu này của cô sẽ trở thành tâm điểm chú ý của khán giả.
Lần ra mắt sản phẩm này không chỉ mời người trong giới chuyên môn, ngay cả những người từ các lĩnh vực khác cũng được mời tham gia, Yến Hoà Dư cũng có trong số đó.
Từ Ý mặc một bộ vest trắng nên sân khấu, mọi người phía đều rất kinh ngạc với thân phận của cô, không ngờ dòng nước hoa được nhiều người yêu thích như vậy lại được chế tác bởi một cô gái vô cùng trẻ tuổi.
“Mọi người dường như rất kinh ngạc về thân phận của tôi.” Từ Ý mỉm cười, lại tiếp tục nói bằng giọng vô cùng từ tốn: “Tôi nghĩ đây chính là thông điệp những dòng nước hoa của chúng tôi muốn chuyển đến mọi người, chưa bao giờ có định nghĩa phân biệt tuổi tác, giới tính hay nhan sắc.”
Trong khán phòng phút chốc đã ngập tràn tiếng vỗ tay.
Cũng chính vào lúc này, có người đã nhận ra Từ Ý chính là vợ của Yến Hoà Dư, ánh mắt cứ liên tục qua lại trên hình bóng của hai người.
Mà ánh mắt của Yến Hoà Dư lúc này đang vô cùng tự hào mà ngắm nhìn Từ Ý trên sân khấu, Từ Ý đi đến đâu, ánh mắt của anh hướng theo đến đấy.
“Tiếp theo đây là dòng nước hoa mới mà chúng tôi muốn cho ra mắt, và cũng là lần đầu tiên được công bố.”
“Tên của dòng nước hoa này là gì?” Có một phóng viên ở dưới sân khấu đã hỏi.
Từ Ý mỉm cười đáp: “Nó tên là ‘Tình Yêu Mãnh Liệt’, là một dòng nước hoa có hương thơm chủ đạo được lấy từ hoa hồng Damascus, với nét đặc trưng chính là hương thơm du dương lại uyển chuyển, giống như những lời thì thầm trong thế giới của những người yêu nhau. “
Cô dừng lại một chút lại nói tiếp: “Linh cảm chính là được lấy từ tình yêu giữa tôi và chồng của mình.”
Từ Ý nói đến đây, ánh mắt lại hướng về Yến Hoà Dư, đây là chai nước hoa kỷ niệm mà cô đã điều chế ra vì hai người họ.
Những lời này sau khi nói ra, dưới khán đài bỗng chốc vang lên một âm thanh chứa đầy sự kinh ngạc được lan rộng.
Thậm chí đến cả những phương tiện truyền thông cũng đã bắt đầu chụp ảnh hai người.
Sau khi sự kiện ra mắt nước hoa kết thúc, Từ Ý đến phòng nghỉ nhanh chóng rót một cốc nước, tuy trên sân khấu nhìn cô vô cùng bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng lại căng thẳng vô cùng.
Chính vào lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên, Từ Ý nghĩ là Hạnh Tòng Vân đến, liền lập tức đi đến mở cửa.
Kết quả, người đang đứng trước cửa lại là Yến Hoà Dư.
“Sao anh lại đến đây?” Từ Ý kinh ngạc nhìn anh.
Yến Hoà Dư lướt qua cô mà đi vào trong, mỉm cười đáp: “Đợi em cùng anh về nhà.”
Mũi của Từ Ý có chút phản ứng, cũng ngửi thấy mùi hương nước hoa trên người Yến Hoà Dư, bởi vì chỉ vừa mới xịt lên cách đây không lâu, cho nên mùi hương vô cùng rõ ràng: “Anh vừa sử dụng ‘Tình Yêu Mãnh Liệt’ sao?”
Yến Hoà Dư nhếch mép cười tiếng lại gần Từ Ý, anh dùng tay ôm lấy eo của cô, thấp giọng mỉm cười nói: “Anh đang mời gọi em đấy.”
Mặt của Từ Ý phút chốc đỏ bừng lên, bởi vì trước đây cô đã từng nói với anh, chai nước hoa này sau khi xịt lên sẽ giống như một sự bùng nổ mãnh liệt của hooc-môn vậy, cũng là một trong những thủ thuật cố ý câu dẫn đối phương của các cặp đôi.
Yến Hoà Dư nhìn thấy phản ứng của cô cũng biết cô đã hiểu rồi, lại mỉm cười nói tiếp: “Tối nay về nhà sớm một chút nhé, anh đợi em.”
——Hết——
——————–
Tác giả có lời muốn nói:
Đây là một bộ truyện ngắn, đến đây cũng đã kết thúc rồi, Ý Ý và Yến tổng sau khi đã gỡ bỏ đi những hiểu lầm thì sau cùng cũng có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau, sẽ không có ngoại truyện đâu nha~
HẾT
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT