Sau khi biết chuyện Tư Duệ lúc trước bị Cao gia làm khổ con gái mình, Tuệ Hoàng rút lại tất cả tài nguyên sắp đầu tư cho dự án của Cao gia, và từ chối hợp đồng với Cao Nghĩa.

Không như thế, không để ông ta yên ổn, Tuệ Hoàng còn chèn ép Cao Nghĩa trên thương trường khiến ông ta lổ không ít tiền, mất không ít mối làm ăn, Cao Nghĩa nhìn tình hình không thể kéo lên, liền điện cho Cao Thục Ái, muốn cô ta nói với Tư Thần đầu tư cho ông để vớt vát lại.

Tối đó Cao Thục Ái vào văn phòng làm việc của Tư Thần.

"Sao giờ này em còn chưa ngủ."

Ánh mắt vẫn thầm quan sát anh, lấy đứa bé trong bụng ra làm một cái cớ: "Con hành em quá, em không ngủ được."

Lục Tư Thần mặt không cảm xúc, lúc này chẳng còn tâm trạng quan tâm nữa, cũng không còn sức giả đò, gật gật đầu cho qua, tiếp tục công việc của mình, Cao Thục Ái đi đến ngồi cạnh anh.

"Tư Thần."

Mặt anh không đổi, ánh mắt vẫn nhìn xuống bàn: "Sao thế?"

"Anh có thể đầu tư dự án giúp của ba em không, dù sau không lâu nữa cũng chính thức trở thành ba vợ của anh rồi."

"Chuyện này anh phải xem lại đã, em về nghỉ ngơi đi."

"Tư Thần!" Cô nhõng nhẽo kéo kéo tay anh: "Anh giúp ông ngoại của con mình đi, nếu không con sẽ rất buồn vì ba nó không chịu giúp ông ngoại nó đấy."

Lục Tư Thần lướt mắt nhìn bụng vẫn bằng phẳng của Cao Thục Ái, ánh mắt cưng chiều nhìn cô: "Được, nhưng phải có một đều kiện."

Chỉ cần anh đồng ý giúp đỡ, chuyện gì cô cũng sẽ đồng ý: "Được, anh nói đi."

"Anh đầu tư cho ba em với năm phần trăm cổ phần công ty của ông ấy."

"Chuyện này..." Cao Thục Ái ngập ngừng nói.

"Em ngốc quá, dù sau chúng ta cũng là sắp trở thành người một nhà, anh có cổ phần trong công ty đương nhiên sẽ giúp sức cho ba em rồi."

"..." Nghe anh nói hợp lý, chuyện đó là chuyện đáng mừng mới đúng, cô mừng rỡ nói: "Được, em sẽ nói với ông ấy."

Lục Tư Thần thu ánh mắt lại, nhàn nhạt nói: "Được rồi, về ngủ đi, đừng để con anh thức khuya."

"Em ngủ trước đây."

"..." Lục Tư Thần mỉm cười nhìn cô, đợi khi cô đi Lục Tư Thần thu lại ý cười, cầm điện thoại lên, ngã người dựa ra sau ghế điện đi.

Kiều Khanh: [Điện tôi có chuyện gì không?]

Lục Tư Thần: [Cậu lấy danh nghĩa của cậu mua lại cổ phần của Cao Nghĩa với mức giá cao hơn tôi đưa ra, tôi sẽ tìm cách khuyên Giai Trân tiếp tục bỏ ra cái giá cao hơn mua lại.]

Kiều Khanh: [Sau phải rườm rà thế?]

Lục Tư Thần: [Cao Nghĩa đang bị Tuệ gia ngấm nhầm chèn ép, ông ta đang rất cần số vốn lớn, đương nhiên sẽ nghĩ đến tôi, nếu tôi mua lại với giá cao nhưng biết trước ông ta phá sản vậy tôi phải lỗ sao?]

Kiều Khanh: [Vậy sao không để Giai Trân trực tiếp mua của ông ta?]

Lục Tư Thần: [Cậu biết bà ta sẽ không mua trực tiếp mà, vậy chẳng phải lộ ra việc bà ta có tiền sao.]

[Ít nhiều cũng phải vớt vát một mớ để thêm vào tài sản của mẹ con Tư Duệ chứ.]

Kiều Khanh: [Bà ta không mua trực tiếp, vậy khi tôi mua rồi, sao bà ta có thể mua lại chổ tôi?]

Lục Tư Thần: [Cậu yên tâm, tôi có cách.]

Kiều Khanh biết anh đã có tính toán, không nghĩ ngợi liền đồng ý.

Cao Nghĩa biết anh chịu bỏ tiền ra rất vui, nhưng khi sắp đến gặp anh bàn chuyện thì Kiều Khanh điện đến, nói sẽ đầu tư giá Cao hơn của Tư Thần, Kiều Khanh còn nói việc này Lục Tư Thần sẽ không giận, vì chính anh ta nói cho anh biết ông cần vốn đầu tư và sẽ nhường nếu anh đưa mức giá cao hơn.

Kiều Khanh nói anh muốn giúp mình làm ăn, nói chỗ của ông quen biết sẽ có niềm tin nhiều hơn, cũng xem như mở rộng mối làm ăn cho Cao Nghĩa.

Nghe anh nói hàng loạt câu rất thuyết phục, Cao Nghĩa liền gật đầu đồng ý, chuyển đổi bàn chuyện từ Lục Tư Thần sang với Kiều Khanh.

Lục Tư Thần sau khi nghe Kiều Khanh thông báo chuyện đó đã xong, anh liền gặp Giai Trân, một người mê tiền như bà ta, khi nghe Tư Thần phân tích lợi nhuận xong liền mê ngoắc lên.

"Nhưng dì không có tiền." Bà ta giả vờ uổn tiết trước mặt Tư Thần để anh không nghi ngờ, nhưng thật ra bà ta bắt đầu ấp ủ mua lại cổ phần trong tay Kiều Khanh.

"Miếng bánh béo bở như thế sẽ rất nhanh sinh ra tiền, dì không đủ tiền có thể vay ngân hàng, con sẽ tìm chổ cho dì vay."

Giai Trân suy nghĩ một chút, bà nói: "Được rồi, để dì tự vay, con liên hệ Kiều Khanh giúp gì, nói với cậu ra một cái giá, dì sẽ mua lại."_____

Cao Thục Ái đi siêu âm kết quả con trai, Lục Tư Thần lại nghĩ đến đứa bé trong bụng Tư Duệ, liền hỏi điện Tuệ Hoa hỏi.

Như kết quả vẫn là bắt chéo chân không nhìn ra được giới tính, anh cũng bất lực thở dài, chắc phải chờ đến sinh mới biết được giới tính em bé.

Ngày hôm đó, Lục Tư Thần từ trong quán rượu về, trong lúc xuống hầm lấy xe bị một đám người lạ mặt chặn đường. Chúng đi đều có chuẩn bị, mấy cái camera ở hầm xe cũng bị chúng là cho hư hết.

Tên đi đầu giểu cợt lên tiếng: "Chào anh!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play