22.
Khi mẹ đưa ta vào tông môn, chắc chắn bà không bao giờ nghĩ rằng nữ chính sẽ vì ta mà đánh nhau với nam chính.
Thậm chí, nữ chính xuống tay cực kỳ tàn nhẫn.
Quả thật là tử kiếm.
Trận này đánh xong, ta trực tiếp từ ma tu, biến thành "Yêu nữ".
Ta không thể ở lại Trường Hoài tông được nữa.
Ngũ sư huynh len lén giải trừ cấm chế trên người ta, mở cửa sau núi, để cho chúng ta nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng trên đường đi có rất nhiều người truy đuổi từ các tông môn khác.
Chúng ta vừa đánh vừa chạy.
Thật vất vả mới thành công chạy trối c.h.ế.t xuống núi, lại gặp phải vòng vây.
Nhị sư tỷ đã kiệt sức khi một chọi một trăm.
Ta thì đang bị thương nặng.
Ngăn chặn chúng ta chính là người của Thiên Nguyên Tông.
Trưởng lão dẫn đội lần này chính là vị dẫn đội trong lần luận võ, hắn từng bị tiếng hét của chúng ta làm cho giật mình thiếu chút nữa trượt chân ngã.
Hiện tại nhìn thấy bộ dáng chật vật của chúng ta, hắn đột nhiên cười ra tiếng.
"Lần trước nhìn thấy ngươi, cả người đầy sức sống mà nay lại thế này.”
Vị trưởng lão này thoạt nhìn còn rất trẻ.
Hắn đứng ở đó, áo bào màu trắng trên người bị gió lay động, rất có tiên tư đạo cốt.
Xem qua chúng ta đánh không lại.
Ta căn bản không cảm giác được tu vi của hắn. Nếu không muốn nói là quá khủng bố.
Nữ chính vẫn cố gắng cầm kiếm.
Ta ấn tay nàng xuống, lắc lắc đầu rồi đi về phía hắn.
"Chỉ có ta là ma tu, ngươi g.i.ế.t ta đi."
Ta nói: "Đừng g.i.ế.t tỷ tỷ của ta. Nhị tỷ là bị ta dụ dỗ, nàng còn có thể quay lại để làm đệ tử tốt của tông môn.”
Nhưng hắn nhìn ta rồi cười.
“Ma tu ở đâu? Ta không có thấy nha.”
Hắn khoanh tay trước ngực, uể oải nói: “Ta chỉ thấy hai tỷ muội tốt nhất của sư muội ta mà thôi.”
Chúng ta:?
Nhưng những người này nhìn ta và cười.
Vị trưởng lão nhéo mặt ta nói: "Tiểu hài tử, mẹ của ngươi chưa từng nói cho ngươi biết sao, ta cũng họ Lục.”
Hoá ra là sư huynh của Tiểu Lục tỷ tỷ.
23.
Cả ngọn núi đầy người đang tìm kiếm chúng ta.
Kết quả là Thiên Nguyên tông đã đưa quần áo của họ cho chúng ta và đưa cả hai ra khỏi núi một cách vô sự.
Ta:?
Đơn giản vậy sao?
Không phải đã nói huyết chiến đến cùng sao?
Lục trưởng lão rất hài lòng.
Hắn thở dài: "Thật tốt nha, chúng ta Thiên Nguyên tông mới vừa gặp nạn lại nhặt được một kỳ tài kiếm thuật. Về sau, các ngươi chính là người của Thiên Nguyên tông trưởng lão!"
"A ha ha ha, Trường Hoài tông của các ngươi nhất định sẽ tức c.h.ế.t!"
Nữ chính:?
Ta có chút do dự: “Ta, ừm, xuống núi ta sẽ rời đi…”
"... để không gây rắc rối cho tông môn của ngài.”
Lục trưởng lão chẳng hề để ý: "Ngươi xem bọn họ ai cũng chính nghĩa vô cùng, đó đều là giả bộ! Không chừng quay đầu lại đều sẽ thấy đứa con gái tu ma của mình, giống như ngươi vậy.”
Ta: “... Gì cơ?”
"Ngươi không biết?"
Hắn cười lớn: "A ha ha ha, ngươi không biết! Mẹ ngươi không nói cho ngươi biết sao? Trường Hoài tông các ngươi từ chưởng môn, trưởng lão đến khách khanh tất cả đều là phu quân cũ của mẹ ngươi!"
“Nhưng ta không biết ai là phụ thân của ngươi.”
Lục trưởng lão sờ cằm: "Ngươi bị sư huynh đánh như vậy, ta nghĩ ai đánh hắn thì đó chính là phụ thân của ngươi đấy.”
24.
Ta là tiểu sư muội trong tông môn, còn là trà xanh cấp thấp.
Bình thường ta chỉ dùng thủ đoạn của trà xanh cấp thấp, nếu không được mục đích thì ta chỉ biết khóc lóc.
Theo lý mà nói thì với đẳng cấp của ta, chắc chắn cuộc sống của ta sẽ rất thảm.
Nhưng ta lại không như thế.
Tuy rằng ta là trà xanh cấp thấp nhưng ta lại là kho báu của nữ chính.
Đây là kết quả mà mẹ ta không bao giờ ngờ tới.
Bà ấy nói: "Con gái, con thật tuyệt vời!”
25.
Mẹ ta nói, đây là một cuốn sách.
Nhân vật nữ phụ nhất định phải c.h.ế.t dưới tay nam chính.
Nhưng vấn đề là thế này, mẹ ta biết bà là nữ phụ nhưng lại không biết trong tông môn ai là nam chính.
Trường Hoài tông có quá nhiều kẻ điên, bà căn bản là không địch lại. Nhưng bà muốn sống, cho nên...
Aizz... quên đi.
Không phải chỉ mười mấy người thôi sao?
Trẻ con mới lựa chọn, bà là người lớn, bà đã chọn tất cả.
26.
Sau khi ta bỏ chạy.
Chỉ trong một đêm, Đại sư huynh đã bị đánh hơn mười trận.
Hắn thật sự bị đánh rất thảm.
Mẹ ơi, nếu ngay từ đầu mẹ nói rằng con có một dàn phụ thân hùng mạnh thì việc quái gì con phải tu ma!
- HẾT-