Nhưng cái cảm giác có chút hạnh phúc là như thế nào đây.
Bởi vì Sô Ngu hiện tại quá mệt mỏi, thế cho nên cơm tối hôm nay cũng chỉ có thể để Nhạc Đồng Quang đến làm.
Biết được tin này, Nhạc Đồng Quang trong nháy mắt chỉ muốn hỏi Sô Ngu có thể biến trở lại thêm một giờ nữa không, không, nửa giờ cũng được, ít nhất phải giải quyết xong cơm tối đã. Cô thực sự không thể nấu ăn được!
Thành tinh lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Nhạc Đồng Quang bước vào bếp nấu ăn, cô nhìn những dụng cụ nhà bếp quen thuộc lại xa lạ này, đồng thời giao tiếp bằng ánh mắt với tiểu Sô Ngu được đặt trên bếp.
Trong mắt tiểu Sô Ngu tràn đầy ỷ lại cùng tín nhiệm, hoàn toàn không nhìn ra được sự khó xử của cô.
“Thật ra tôi cũng không đói lắm, anh có đói bụng không, tôi khui hộp đồ ăn cho anh trước đã.” Cô nhón chân lấy hộp thịt bò trên kệ xuống. Sô Ngu rất thích món thịt bò đóng hộp này, cô từng thử ăn rồi, hương vị rất tốt. Được rồi, đây chính là bữa tối hôm nay, không cần nấu, chỉ cần mở ra và ăn thôi.
Sô Ngu ăn đồ hộp còn cô ăn thức ăn cho mèo, hoàn hảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play