“Meo, meo, meo, meo.” Mèo mướp ngẩng đầu lên kể lể, vừa nói vừa vỗ nhẹ vào đầu con mèo được nhắc đến.
“Hoa Quất, trẻ con loài người, được, có thể.”
Con mèo cam với họa tiết vàng đen trên lưng bị gọi tên giữa đám đồng bạn mờ mịt ngẩng đầu lên khỏi bát, ngơ ngác nhìn mèo mướp, lại trộm ăn thêm một miếng đồ ăn rồi nhảy nhót đến bên người mèo mướp bên cạnh Nhạc Đồng Quang cọ cọ, nhìn quan trông rất vô tư.
Hoa Quất là một trong những con non nhỏ, nhìn qua rất khỏe mạnh, một ít bệnh vặt trên người gần đây cũng đã được trị khỏi hết, chỗ này có rất nhiều bạn còn c rất nhiều thức ăn, nó rất vui vẻ.
Nhạc Đồng Quang xoa xoa Hoa Quất, nó đã ăn vụng thức ăn của đồng bạn, bụng nó tròn xoe, sờ vào có một cục nhô ra.
Bị sờ bụng, Hoa Quất nằm xuống tại chỗ, ôm tay cô tiếp tục gặm.
Mèo mướp đã quan sát qua người muốn nhận nuôi Hoa Quất, theo lời nó nói, trong nhà này hẳn là có một đứa trẻ muốn nhận nuôi mèo, người cũng không tệ lắm nên có thể đưa đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT