Nhạc Đồng Quang nói cho anh biết thời gian và phạm vi hoạt động cụ thể của bọn họ năm đó, nếu tìm kiếm cẩn thận, anh sẽ có thể tìm ra một số dấu vết để lại.
“Được.” Nhạc Đồng Quang đã giấu móng tay nhiều năm như vậy âu cũng là vì có lòng riêng muốn tìm lại người ấy, hiện tại có hy vọng, cô tự nhiên sẽ toàn lực hợp tác.
Sô Ngu cất móng tay rồi lại nhìn vào đáy hộp, anh giật mình sau khi nhìn rõ bên trong có gì.
Bên trong là một quả bóng tròn, mặt trên kín đặc những vết răng lồi lõm gồ ghề. Phía dưới quả bóng lót một hộp giấy hơi mỏng không gập lại.
Nhạc Đồng Quang giới thiệu quả bóng trông hơi bẩn và hỏng gãy, nói với giọng khá tự hào: “Đây là món quà đầu tiên tôi mua cho mình khi nhận lương.”
Công việc đầu tiên của cô là ở quán cà phê mèo, lương của cô lúc đó chỉ có ba mươi nhân dân tệ. Cô đã chi đúng ba mươi nhân dân tệ cho quả bóng này.
Sau khi mang bóng về, biết cô đã tiêu hết tiền lương của mình, mèo đen cũng không hề trách móc cô, thậm chí còn chơi với cô một thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT