Hiện tại Sô Ngu đã quá lớn, Nhạc Đồng Quang cho dù duỗi móng ra cũng chỉ túm được bộ lông trên cổ anh, giãy giụa trong bộ lông một hồi cô lập tức bỏ cuộc, nằm xuống bắt đầu liếm móng mình.
Vốn định hôm nay đi làm, nhưng bây giờ cả buổi sáng đã bị lãng phí.
Khi Sô Ngu ngẩng đầu lên thì đã là chính ngọ, đã đến thời gian ăn trưa, hôm qua không ăn được gì, nhưng hôm nay tâm trạng lại tốt hơn một chút.
Nhạc Đồng Quang đứng dậy từ móng vuốt của hổ, cái đuôi dựng lên đảo qua cằm lão hổ, bị Sô Ngu ngậm một ngụm ở trong miệng.
Nhạc Đồng Quang bất đắc dĩ nghiêng đầu nhìn lại, nhìn thấy chiếc đuôi dài màu trắng mới chợt nhận ra rằng vào buổi sáng, nó đã trực tiếp biến trở lại hình dáng ban đầu, thay vì màu vàng chuyển sắc mà cô thường cho chủ nhân xem.
Cô vung đuôi ra sau, vì dùng lực quá mạnh mà bị răng hổ cào xước, hơi đau.
Nhạc Đồng Quang hừ một tiếng, giơ đuôi lên trước mặt, liếm lông cho chỗ đau. Cô biết nguyên hình của mình có chút khác biệt so với những con mèo khác, chẳng hạn như đuôi của cô dài hơn những con mèo khác, không phải dài hơn một chút mà là dài hơn rất nhiều. Cô đã từng nhìn thấy một số giống mèo nước ngoài nhưng không có nhiều giống mèo có đuôi dài như của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT