Có nên nhận nuôi chúng nó hay không Sô Ngu không thể tự mình quyết định được, tầm mắt anh rơi về phía Nhạc Đồng Quang.
Nhạc Đồng Quang quay đầu lại nhìn những con mèo bị thương, liệu chúng có thể được nhận nuôi không? Có con người nào sẵn lòng chăm sóc một con mèo bị mất tứ chi, thiếu tai, thiếu đuôi hay thiếu nửa khuôn mặt không?
Trước đây cô cũng nghĩ tới việc tự mình chăm sóc không phải là cách tốt nhất cho chúng. Có quá nhiều mèo và cô không có cách nào chăm sóc cẩn thận từng con một. Cô chỉ có thể đảm bảo rằng chúng được cho ăn đầy đủ, mưa nắng không đến đầu, bản thân cô còn phải chạy khắp nơi làm việc, cũng không thể lúc nào cũng làm bạn chải lông vuốt lưng chúng nó suốt ngày được.
Dù vừa bị con người làm tổn thương nhưng những chú mèo này vẫn là thành viên trong gia đình và chúng vẫn tin vào vẻ đẹp và lòng tốt của con người.
Nhạc Đồng Quang nhảy lên bàn, kêu meo meo hai lần với Sô Ngu.
Sô Ngu dường như suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Nếu có người có phẩm hạnh tốt chịu nhận nuôi thì tốt rồi.”
Chủ nhân của con mèo rừng ở một bên lập tức hưng phấn nói: “Con mèo mướp này có thể nhận nuôi được không? Tôi muốn nhận con mèo này làm bạn với Tiểu Sâm nhà tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT