Một bóng người màu trắng rơi xuống tự do, từ miệng con vật xinh đẹp phát ra một giọng nói rất quen thuộc, giống hệt giọng nói của quản lý.
“Có vẻ như tôi vẫn chưa đến muộn.”
Con vật màu trắng này chính là chân thân thật sự của quản lý.
Nhạc Đồng Quang cẩn thận xem xét, cũng không giống chó lắm ha.
Bạch Trạch tựa hồ có thể hoàn toàn thấy được cô đang suy nghĩ cái gì, quay đầu giải thích với cô một câu: “Thu lại suy nghĩ của cô đi, không được nghĩ lung tung.”
Nhạc Đồng Quang vô thức lấy đuôi che mặt. Quả nhiên vẫn là vị quản lý keo kiệt.
Hồng Phượng bay đến bên cạnh Bạch Trạch, có chút tò mò nhìn đồ vật giống như pháp khí trên cổ Đào Ngột: “Đây là cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT