Giọng nói của Liễu Cơ không nhẹ nhàng, mà dáng người cũng không thuộc kiểu nhỏ xinh, từng đường nét trên khuôn mặt đều toát lên vẻ cương nghị uy nghiêm. Dù có trang điểm son phấn như một nữ tử thực thụ nhưng vẫn không thể che đi dáng vẻ hiên ngang phong độ của y.
Không phải Triệu Yên chưa từng hoài nghi khi y thể hiện những kiến thức hay sự hiểu biết vượt xa người thường.
Mà ngay giờ phút này, khi tận tay chạm vào phần ngực bằng phẳng rắn chắc kia, nàng vẫn trợn tròn mắt.
“Vậy, ngươi cũng là một nho sinh của Minh Đức quán?” Triệu Yên chưa thích ứng kịp, ngón tay nàng khẽ cong lại, mở miệng hỏi.
Phần eo Liễu Bạch Vi săn chắc, tuy thon gầy nhưng không hề suy yếu, y buông ta, ho khan một tiếng: “Có thể coi là vậy.”
Triệu Yên không hiểu, tại sao một thiếu niên sắp vào khoa thi lại cam tâm tình nguyện mai danh ẩn tích ở đây? Thông thường người đọc sách có ba phần thanh cao, và thứ văn nhân chú trọng nhất là khí phách, thứ họ khinh thường nhất chắc hẳn là to son điểm phấn giả nữ tử.
Nhớ lại chi tiết Liễu Cơ nhìn thấu thân phận mình đêm đó, Triệu Yên lại nói: “Ngươi giả nữ tử để vào cung là vì muốn đánh cược với Triệu Diễn?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT