Hai cánh tay Cừu Tuý bị xiềng thô xích sắt treo ngược lên, hình như cổ tay phải đã trật khớp, bàn tay lủng lẳng như người không xương, mấy sợi tóc rối bù rũ xuống hai bên má thon gầy thô ráp, đôi mắt hung hãn lạnh lẽo nhìn những bước chân đang tiến tới gần của Triệu Yên.
Giờ phút này Triệu Nguyên Dục đã bất tỉnh nhân sự, nằm chật vật trên đất hệt như con lợn chết.
Triệu Yên siết chặt tay thành nắm đấm, hít sâu một hơi trước khi nỗi hận thù sâu đậm cắn nuốt lý trí, hỏi Văn Nhân Lận: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Ngón tay hắn chạm vào thứ không nên chạm.” Văn Nhân Lận nhìn bàn tay phải trật khớp của Cừu Tuý, nói với vẻ thản nhiên: “Cho nên bổn vương đã xử lý nó.”
Triệu Yên lại nghĩ tới đêm mưa ở nghĩa trang Lưu thị lần nọ, Cừu Tuý từng dùng bàn tay đó hất thanh đoản đao trong tay nàng.
Hình như nàng đã hiểu ý Văn Nhân Lận, một ngọn lửa bỗng chốc bùng cháy trong đôi mắt hoa đào xinh đẹp: “Ý của Túc Vương là ta toàn quyền xử lý bọn họ?”
Văn Nhân Lận không trả lời, ra hiệu bảo Thái Điền ở lại.
“Túc Vương không ở lại sao?” Thấy hắn xoay người định đi, Triệu Yên vội hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT