“Nhị, Nhị lang…”
***
Rồi lần nữa từng cơn gió lạnh từ tây bắc ùa về, thổi bay đi mọi giao tranh trong đêm hôm ấy, ru toàn thành chìm lại vào giấc ngủ – ngoại trừ phía bắc thành vẫn còn có binh mã đi tuần, thi thoảng trên đường vang lên tiếng vó lọc cọc.
Bóng hoàng hôn tắt nắng, phủ Quân tư trở nên yên ắng sau một ngày dài tu sửa dọn dẹp.
Thuấn Âm ngồi trước gương, đã thay sang bộ cánh sạch sẽ. Trước đó nàng về phòng tắm rửa rồi nghỉ ngơi mấy canh giờ liền, tới tận bây giờ mới tỉnh giấc, có cảm giác đêm dài dai dẳng tựa chiêm bao.
Thắng Vũ nhẹ nhàng bước vào phòng, cầm trong tay một hộp thuốc mỡ: “Chắc hẳn phu nhân cũng bị thương, có cần thoa thuốc không ạ?”
Bản thân Thuấn Âm vốn không để ý vết thương ngoài cơ thể, quay đầu nhìn nàng ấy: “Cứ để đó đi, mọi người ai cũng bị thương, không cần tới hầu hạ ta làm gì.”
Thắng Vũ nở nụ cười hiếm hoi, nàng đặt hộp thuốc lên bàn: “Chúng nô tì chỉ bị thương nhẹ, cũng may phu nhân bình an vô sự, không thì bây giờ chẳng biết phải ăn nói sao với Quân tư.”
Thuấn Âm nghĩ ngay đến người mặc khôi giáp lấm lem máu đỏ lúc trở về, bèn nhìn lướt qua cửa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play