“Trong khoảnh khắc không còn rõ đang ở quá khứ hay thực tại.”
***
Ngày hôm đó sau khi đưa tiễn hai mươi dặm, toàn bộ tinh binh của phủ Tổng quản đã rút lui, chỉ còn lại đội ngũ hộ tống ban đầu, nhân số giảm thì tốc độ đi đường cũng tăng lên.
Gió thu phần phật thổi rạp cỏ cây, thổi bay cát bụi, vùng đất hoang mênh mông ngút ngàn nằm hai bên đường, nơi xa kia là những ngọn núi liền kề với vòm trời trong xanh.
Đã mười mấy ngày trôi qua, đoàn bọn họ đã tạt ngang Hội Châu, Hội Ninh Quan dần bị bỏ lại, cứ tiếp tục tiến thẳng sẽ vào Nguyên Châu rồi đến Trung Nguyên.
Phong Vô Tật lên ngựa, quay đầu nhìn sang trái: “Hay a tỉ ngồi xe đi.”
Thuấn Âm đã cưỡi ngựa suốt ngày hôm nay kể từ xuất phát, nàng mặc áo chùng đội nón che mặt, lắc đầu bảo: “Thế này được rồi, dù gì tỉ cũng đã quen.”
Phong Vô Tật nhìn nàng, hồi ở Trường An tỉ ấy thường sống ở đạo quán nào có cơ hội cưỡi ngựa, chứng tỏ chỉ cưỡi ngựa khi ở Lương Châu, cậu lập tức hiểu ra tỉ ấy vẫn luôn chuyên tâm thu thập tình hình biên phòng vì mình, lấy làm áy náy: “A tỉ hết lòng vì Phong gia.”
Thuấn Âm không lên tiếng cũng không thể hiện cảm xúc, mắt nhìn thẳng đường đi phía trước, luôn quan sát tình hình xung quanh giống như những lần ngày xưa, chỉ là không rõ tâm tư đang ở phương nào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play