“Vậy mong rằng nàng có thể đích thân chứng kiến.”
***
Sáng sớm hôm sau khi vầng dương còn chưa ló rạng, Phong Vô Tật đã thu dọn hành lí xong xuôi, cậu rời phủ Quân tư bước đi trong thành.
Vì lần này xuất phát vội vã nên cậu đi tay không tới, mà giờ đây đã phải lên đường, chí ít cũng nên mua vài món đồ cho a tỉ.
Cậu ảo não bước vào cửa tiệm, không biết phải mua gì, thấy trong tiệm bày biện son phấn chì mày bèn gọi ông chủ chọn cho mình hai hộp đắt tiền nhất, dù chưa chắc a tỉ của cậu đã thích mấy thứ này, từ nhỏ tỉ ấy chỉ thích binh sự.
Tiền trao cháo múc vừa xong, Phong Vô Tật đột nhiên nghe thấy có người hỏi: “Anh mua mấy thứ này làm gì vậy?”
Cậu ngoảnh lại nhìn, Diêm Hội Chân mặc Hồ phục bước vào cửa, đang nhìn cậu với vẻ lạ lùng. Cậu hiện đang không vui, chủng chẳng đáp: “Ta sắp đi rồi, không rảnh dong dài với cô.”
Diêm Hội Chân bất ngờ: “Thế cơ à? Sắp đi mà còn dạo tiệm son phấn?”
Phong Vô Tật bỏ ngoài tai lời chế giễu, bỗng nghĩ đến điều gì đó, cậu ngó nghiêng nhìn quanh, nhân lúc tiệm đang vắng khách bèn đi ra cửa bảo: “Ta thấy cô cũng có vẻ thông suốt rồi đấy, đừng có đợi ta đi mà lại phạm sai lầm, chớ làm tiểu nhân thọc gậy bánh xe nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT