Tâm Tiêm Ý

Chương 11


3 tháng

trướctiếp

“Hai ta là vợ chồng, cớ gì không thể?”
***
Thuấn Âm né người để chàng đi ra, mắt nhìn mành trúc buông, nghe thấy Trương Quân Phụng nói chuyện với chàng thì mới thở phào một hơi, đưa tay xoa môi.
Tiếng vó ngựa ở bên ngoài nhỏ dần, dường như đội cung vệ đã rời đi. Nàng vén rèm cửa sổ trông ra, thấy bọn họ đi về phía tín trạm.
Vì khoảng cách gần nên Mục Trường Châu không cưỡi ngựa, chàng thong thả đi trước, Trương Quân Phụng và cung vệ răm rắp bước theo. Sải chân chàng dài, chỉ chốc lát bóng dáng đã mất hút sau góc thành cùng lá thư của nàng trong tay.
Thắng Vũ đánh ngựa cho xe lăn bánh, Thuấn Âm buông rèm, có lẽ lần này thư sẽ được gửi đi thật.
Nhưng đồng thời nàng cũng nghĩ ngay đến chuyện vừa rồi, đôi mày lá liễu cau lại, chàng ta thật sự đã không còn là Mục Trường Châu năm nào nữa…
Chẳng nhớ nổi mình quay về như thế nào, tới tận chiều tối Thuấn Âm vẫn cứ nghĩ hoài về lá thư ấy, thỉnh thoảng lại nhớ đến toán cướp sa mạc.
Nàng ngồi trong phòng, tay cầm sách nhưng không vào một chữ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp