Trịnh Ý còn chưa tiếp lời người kế bên đã đi vào trong, sảnh tiệc lớn, sang trọng tụ hợp toàn là những nhân vật có tiếng trong giới tài phiệt, cô thì lại chẳng tiếp xúc nhiều với những người này nên không khí có chút ngột ngạt.
Trịnh Ý kéo lấy óng tay áo Trương Định Quốc:"Em đi vệ sinh một lát sẽ quay lại"
"Ừm, nhớ quay lại" ngữ điệu nhẹ nhàng nhưng lại mang chút lãnh lẽo, như muốn nói đi đâu cũng được miễn là nhớ quay lại đừng sợ quá mà bỏ trốn đấy.
Đi vệ sinh chỉ là cái cớ để cô trốn chạy khỏi đám nhà giàu trong đấy, Trương Trịnh Ý đi ra sân sau Phương Thị ở đây vắng vẻ không khí lại trong lành, bỗng có âm thanh phát ra ở tán cây gần đó khiến cô hiếu kỳ tiến lại gần, chỉ thấy bóng lưng cáo lớn đây dựa vào thân cây anh ta đang nói gì qua điện thoại.
"Phế vật, nếu đã không được chi bằng một viên lấy mạng hắn ta không cần nhiều lời. Đã thích giả câm ông đây cứ cho toại nguyện dù sao người chết cũng không cần nói chuyện. Còn vợ và con gái hắn cứ chơi cho nát rồi vứt vào xó xỉnh nào cũng được."
Trương Trịnh Ý nghe những lời này không khỏi sợ hãi mồ hôi đã đổ ra ướt hết tay, chân và toàn thân cũng không ngừng run lên, quá độc ác quá tàn nhẫn. Cô quay đầu định bước đi lại không cẩn thận giẫm lên lá cây khô dưới đất làm phát ra âm thanh.
"Đứng lại" Thanh âm không lớn không nhỏ nhưng đủ dọa cô sợ chết khϊếp.
Trịnh Ý giật bắn mình thầm nghĩ:"Toi rồi, Trương Trịnh Ý mày phải làm sao đây, hắn sẽ không lấy mạng mình chứ?" Cô vô thức lấy tay che miệng đứng chôn chưng tại chỗ.
Một bàn tay to lớn lạnh lẽo tóm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô mà kéo mạnh vào l*иg ngực hắn. Không khỏi giật mình và hoảng sợ đến cả ngước lên nhìn cũng chẳng dám, nguồn không khí tỏa ra từ người hắn quá đáng sợ nhưng có thể nuốt chửng cô tại đây.
"Nghe rồi ?" Hắn thì thầm bên tai khiến sóng lưng cô không ngừng rợn lên.
"Chỉ một...một chút nhưng mà tôi...tôi sẽ không nói cho ai biết cả cũng không..." Âm thanh run rẩy ngắt quãng, đột ngột bị phát hiện nghe lén cô cũng không biết phải nói gì.
Giọng nói hắn ma mị: "Chắc chắn là em sẽ không dám nói ra, nhưng em đã nghe rồi"
"Tôi..aa"
Bàn tay nắm eo cô đang không ngừng bóp mạnh vò nát chiếc em nhỏ nhắn như thể sẽ bóp nát cô tại đây. Hai tay tự vào l*иg ngực rắn chắc của hắn cô có thể cảm thận cái lạnh thấu xương phát ra từ người đàn ông này.
Chừng vài phút bàn tay to lớn ấy từ từ buông cô ra ném cho cô ánh mắt lạnh tanh mà bước đi về sảnh buổi tiệc, dáng đi thẳng tấp đầy ngông cuồng của hắn khiến Trương Trịnh Ý hận không đánh chết hắn dám bóp eo cô đâu muốn chết.
_________________
"Anh hai"
"Đi lâu vậy à" Trương Định Quốc trong khi đợi cô quay lại đã ngồi vào bàn trước dáng vẻ lãnh đạm tay khoanh trước ngực, miệng nói nhưng mắt không hề ngước nhìn cô lấy một cái.
Trịnh Ý bước đến ngồi bên cạnh anh, chiếc ghế đã được Trương Định Quốc kéo ra ngay ngắn chờ cô ngồi vô lại cẩn thận kéo vào, đồ ăn cũng đã gấp đầy chén cho cô.
Trịnh Ý nhìn chén đồ ăn cùng đôi tay không ngừng lấy đồ ăn cho cô mà cười thầm, người anh trai này tuy bề mặt nghiêm khắc lạnh lùng nhưng lại rất biết cách quan tâm đấy chứ. Nụ cười nở trên môi chưa được bao lâu bên cạnh đã vọng tiếng người.
"Định Quốc" Người đàn ông bận vest sang trọng cho tay vào túi quần từ từ tiến lại dáng vẻ đầy kiêu ngạo phóng khoáng thu hút biết bao là ánh nhìn từ mọi người.
Trương Định Quốc chớp cái đã biết là ai có mặt anh giãn ra một chút liền chào hỏi:"Cậu đến trễ quá đấy"
Vừa vặn kéo ghế ngồi bên cạnh Trương Định Quốc hắn ta lên tiếng:
"Vốn dĩ không trễ, chỉ là có chút chuyện, còn gặp phải cô nhóc nào đó đến gây chuyện"
Âm thanh nhẹ nhàng mà êm tai đến lạ, Trương Trịnh Ý xuýt chút đã phun miếng thịt trong miệng ra, đó không phải là tên hồi nảy ăn hϊếp cô ở ngoài sân sao, hắn còn dám bảo cô đến gây chuyện nữa cơ à.
"Cô nhóc? Từ khi nào cậu lại thích cái kiểu đó thế"
Lệ Thương không đáp chỉ lẳng lặng nhìn về phía Trương Trịnh Ý dùng ánh mắt lãnh lẽo nhất, khó coi nhất của hắn nhìn bề phía cô. Trịnh Ý đương nhiên cảm nhận được nhưng chẳng buồn quan tâm dù sao kế bên cô đã có anh hai chống lưng cho, cô cứ việc ngồi ăn thôi, dù sao có Trương Định Quốc kế bên cũng không ai dám đυ.ng vào cô.
Người đàn ông khác lại đến trên tay ông cầm ly rượu vang đỏ, lẳng lặng đến ké bên Lệ Thương.
"Lệ tiên sinh, nghe danh đã lâu nay mới được gặp không biết có thể uống với tôi một ly"
Lệ thương không nói gì trực tiếp đưa ly rượu lên mời rồi một hơi uống hết, vẻ mặt hắn vẫn trầm ổn không thay đổi. Gả đàn ông kia lại đi tới bên cạnh Trịnh Ý tiếp rượu.
"Cô Trương tôi đã từng xem phim cô đóng trước đây, cũng rất ngưỡng mộ cô đấy, không biết cô có thể uống với tôi một ly được không"
"Xin lỗi, tửu lượng tôi không cao lắm" Trịnh Ý khó xử cong môi cười, không phải là không thể uống chỉ là dạo này đi đóng phim dạ dày cô lại đau trở lại nên phải kiêng chất cồn.
"Để tôi uống dùm cô ấy"
Nhìn thấy gả kia đang cố bồi rượu Trịnh Ý, Lệ Thương lên tiếng uống cạn ly thứ hai trước sự ngỡ ngàng của gả kia, dù người gả muốn mời không phải Lệ Thương nhưng hắn đã nói đến vậy rồi gả chỉ cười xã giao rồi đi sang bàn khác.
Trương Trịnh Ý thở vào nhẹ nhàng len lén liếc nhìn Lê Thương lại bắt gặp hắn đang nhìn mình, cô chột dạ cuối gầm xuống bàn tiếp tục ăn phần của mình.
"Trương Trịnh Ý em gái tôi" Trương Định Quốc chậm rãi giới thiệu cô với hắn.
Lệ Thương cong môi ngón tay miết lên thành ly rượu chậm rãi nói:"Hình như cậu chưa từng nhắc đến"
"Từ khi qua Úc đã rất ít khi liên lạc, không có gì để nói đến cả" Anh vẫn châm chú gắp đồ ăn cho Trịnh Ý dù còn chẳng thèm nhìn lấy gương mặt của cô.
"Em no rồi, không muốn ăn nữa em đi vệ sinh đây"
"Ở nhà ai chặn nhà vệ sinh của em à, đi suốt thế"
Trương Trịnh Ý "hừ" một tiếng rồi mặc kệ bỏ đi vào nhà vệ sinh trang điểm lại, nảy giờ cô ăn son cũng trôi gần hết cả rồi là một diễn viên nhất định phải chú ý đến hình tượng của mình. Lúc chuẩn bị bước ra khỏi nhà vệ sinh đột nhiên bị một bàn tay lớn chặn lại, lại là hắn ta.
"Ây, khẩu vị của ông chủ Lệ cũng nặng thật vào cả nhà vệ sinh nữ à?" Trương Trịnh Ý không nhịn được cô khoanh tay dựa vào bồn rửa tay nói vài câu châm chọc.