Âu Dương Đông xua đi mùi tanh xộc vào mũi, lấy một túi vải nhỏ từ trong túi ra, bên trong đựng những hạt nhỏ giống như hạt vừng.
Hắn lấy ra một vài hạt giống đặt vào lòng bàn tay, những hạt giống nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, lập tức bén rễ nảy mầm, những thân rễ mảnh khảnh quấn quanh ngón như thể Âu Dương Đông đang đeo một cái nhẫn màu xanh lá cây.
Không bao lâu, trên tay Âu Dương Đông đã có hơn mười quả dâu tây vừa đỏ vừa to, chia dâu tây cho hai người khác, ba người ngồi trên băng ghế nhỏ ăn dâu tây, tuy rằng hoàn cảnh xung quanh hơi gớm, nhưng họ đã quen, vẫn ăn đến ngon lành hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
“Ông đưa cho lão đại chưa?” Từ Phóng ăn dâu tây vẫn không quên nghĩ đến mấy người Thẩm Tu Trạch.
“Tôi đưa cho Ô bà bà với lão đại từ lâu rồi, Tiểu Phúc cũng cho một quả, nhưng Tiểu An không thể ăn, thật đáng tiếc.” Âu Dương Đông vừa ăn vừa nói.
Từ Phóng ăn dâu tây, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, quay đầu nhìn về phía Ô Đóa: “Hình như Ô bà bà gần đây cũng không có ra giết tang thi, toàn thấy ở nhà trên cây, sao vậy? Bà ấy không thấy thoải mái ở đâu à?”
Ô Đóa đang muốn nhét một quả dâu tây vào trong miệng, nghe vậy buông dâu tây xuống, rũ mắt: “Ừ, lúc trước ở thành Cơ Giới bà nội dùng quá nhiều dị năng dẫn đến đau đầu, hơn nữa bà nội cũng lớn tuổi rồi, sau khi đi vào rừng luôn phải đi bộ cùng chúng ta nên thân thể cũng không thoải mái lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play