Tiểu Phúc ngồi xổm bên cạnh, vẫy đuôi, bây giờ nó rất thích chơi trò chơi được gọi tên chủ nhân, chỉ cần được gọi là nó sẽ rất vui vẻ.
Lâm An nhìn con chó bên cạnh, cái đuôi lông lá vẫy qua vẫy lại, có chút chóng mặt.
“Phúc.”
Lâm An nghe hiểu những lời này, chủ yếu do mấy ngày nay trước khi mọi người dạy cậu nói tên mình, luôn phải hỏi tên Tiểu Phúc trước một lần, cho dù nghe không hiểu cũng đã sinh ra phản xạ có điều kiện.
Lâm An giờ có thể phát âm rõ ràng tên của Tiểu Phúc.
Tiểu Phúc vui vẻ lắc đuôi đi tới đi lui trong xe, bước chân nhẹ nhàng mà đắc ý, có loại cảm giác rất khoe khoang.
Sau đó, Thẩm Tu Trạch bắt đầu không ngừng chỉ vào mình, yêu cầu Lâm An gọi tên mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT