Chỉ tiếc đối với phương căn bản không cách nào trả lời, vẻ mặt hung hãn đáng sợ, thân thể cứng ngắc không ngừng đập vào kính.
Từ Phóng phát hiện xe phía sau dừng lại, cũng vội vàng dừng theo, hôm qua Âu Dương Đông đã nói muốn đưa bọn họ đến cổng thành, không thể đưa mới đưa được nữa đường thì đổi ý..
Dừng xe mới thấy đối phương đang đứng trước một buồng điện thoại nhìn tang thi bên trong khóc.
Chẳng lẽ bên trong là —
Từ Phóng vội vàng từ trên xe xuống, đi tới nhìn thấy mặt Âu Dương Đông đầy nước mắt, thở dài sờ sờ đầu trọc lốc của mình.
Thẩm Tu Trạch cùng Ô Sương Tuyết cũng xuống, liếc mắt đã nhìn ra tình hình hiện tại, họ cũng không biết nói cái gì chỉ có thể đứng chờ Âu Dương Đông phát tiết cảm xúc, đồng thời giúp hắn xử lý những tang thi xung quanh.
Có lẽ đã sớm tính đến tình huống xấu nhất, Âu Dương Đông khóc một chập thì đã khôi phục cảm xúc, hắn xoay người nhìn mấy người yên lặng đi cùng mình, nghẹn ngào lên tiếng hỏi: “Tôi có thể đi cùng mọi người không? Tôi không muốn ở lại đây nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play