Thẩm Tu Trạch cười châm chọc, ngón tay khẽ động, vô số hoa cỏ trên ban công bị đốt sạch.
Khói đen nổi lên bốn phía, hình ảnh năm tháng bình yên tĩnh lặng vừa rồi bị ngọn lửa xé rách.
Giang Lai Húc đứng trong phòng khách còn Thẩm Tu Trạch ở ngoài ban công nhìn nhau, trong làn khói lượn lờ dáng vẻ bình thản thản nhiên của gã.
Cho đến khi ngọn lửa tắt, khắp nơi trên ban công đều tro tàn màu đen, gã mới đi lên vài bước hỏi: “Tại sao lại đốt hoa của tôi, những bông hoa này chắc không có đắc tội gì với anh mà..”
“Chỉ do tôi chướng mắt thôi.”
So sánh hai người, Thẩm Tu Trạch giống như boss phản diện ức hiếp nhân vật chính, khóe miệng anh hơi nhếch, lệ khí trong mắt trào ra: “Không nghĩ tới chứ gì? Ngay cả tang thi cũng giết không giết được tôi.”
Giang Lai Húc nhặt lên một bông hoa bị cháy hơn phân nửa: “Tôi nghe không hiểu anh đang nói cái gì, tuy rằng dị năng của anh mạnh thật, nhưng cũng không thể khi dễ người như vậy chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT