Cho nên về sau hắn luôn đi theo Thẩm Tu Trạch, ban đầu hắn cũng rất sợ anh, bởi vì đối phương rất lạnh lùng, vẻ mặt mỉa mai khi nhìn người khác, kiểu ‘ông đây là người giỏi nhất, các ngươi tránh xa lão tử ra’, sau này mới biết vẻ mặt trào phúng đó trời sinh, cho dù Thẩm Tu Trạch đang nghĩ xem trưa nay ăn gì thì vẻ mặt anh vẫn kiểu như vậy.
Nói đâu xa hắn lần đầu giết tang thi thiếu chút nữa tè ra quần, mà Thẩm Tu Trạch lại một đao một con, mắt cũng không chớp, lúc giết tang thi cực kì tàn nhẫn làm cho hắn không ít lần cho rằng đối phương từng giết người trước đó. Sau khi biết Thẩm Tu Trạch là một nhà thám hiểm, ở bên ngoài tự nhiên hoang dã giết không biết bao nhiêu mãnh thú, Từ Phóng lại càng sùng bái, dù sao ai khi còn bé chưa mơ mình có thể làm một nhà thám hiểm.
Âu Dương Đông ngay từ khiếp sợ đến bội phục, cho đến khi nghe Thẩm Tu Trạch là nhà thám hiểm, lại thở dài: “Tôi trước kia cũng muốn làm nhà thám hiểm, kết quả cha tôi nói tôi mà đi liền đánh gãy chân tôi, mẹ tôi cả một đêm không ngủ, thủ thỉ nói tôi đi cả ngày họ sẽ sống trong thấp thỏm lo lắng, tôi nghĩ nghĩ cũng thấy đúng, họ chỉ có một đứa con trai là tôi, lỡ không may tôi xảy ra chuyện thì họ phải làm sao giờ, nhưng mà hiện tại…hiện tại…”
Âu Dương Đông nói không nổi nữa, bắt đầu ngồi ở đó khóc lóc.
Từ Phóng không biết an ủi người khác, hơn nữa loại chuyện này cũng không an ủi được, chỉ có thể dựa vào chính mình vượt qua.
Cầm khăn giấy, bảo người ra kia ngồi khóc, cứ để nó tuôn ra, có người luôn kìm nén, không muốn thể hiện trước mặt người khác, chịu đựng ôm hết để trong lòng liền xảy ra vấn đề.
Mới bắt đầu tận thế, trong căn cứ luôn có tiếng khóc, có vài người khóc một trận là xong, dù sao cũng phải tiếp tục sống nhưng cũng có nhiều người không có cách nào vượt qua được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT