“Tôi nghĩ, trước tiên chôn cất mẹ đã, sau đó sẽ tìm cha tôi. “Mắt Âu Dương Đông sưng húp thành một cái khe, cố gắng mở ra nhìn về phía hai người: “Có thể cho tôi đi ké mọi người một đoạn được không? Bây giờ tôi mang theo mẹ không thể nào bò ra ngoài được, tôi lấy trái cây mình trồng ra làm thù lao.”
Thẩm Tu Trạch đồng ý, vừa lúc vật tư bọn họ mang ra một chiếc xe không chứa đủ, còn phải tìm thêm một chiếc xe, coi như một công đôi chuyện.
Từ Phóng đi theo Âu Dương Đông lên lầu, hắn muốn xem xem mấy người kia chết hẳn chưa, những người may mắn sống sót ở trong tận thế, gần như có một phần ba sẽ thức tỉnh dị năng, mà sinh mệnh của dị năng giả phi thường ương ngạnh.
Không đạt tới trình độ biến thái như tang thi, nhưng chỉ cần không phải là vết thương trí mạng, dù không có thuốc hay điều trị cũng có thể từ từ hồi phục.
Cho nên hắn muốn đi nhìn một cái, lỡ như chưa  chết hắn có thể lại xả thêm một đao.
Tòa nhà này có hai mươi lăm tầng, Âu Dương Đông trông rất mập mạp nhưng lại leo cầu thang không khó khăn gì, khi đến nhà, bên trong khắp nơi toàn rác và phân, mùi hôi thối nồng nặc, nếu không phải nửa năm này thời tiết lạnh chắc dòi bọ đủ bò kín nhà.
Từ Phóng cũng không có chỗ đặt chân, chỉ có thể cẩn thận tránh rất nhiều vật thể không xác định trên đất, bịt mũi đi vào trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play