“Hai người định đi đâu vậy?” Giả Tuấn Tài nhìn theo hướng hai người sắp rời đi, lập tức hỏi.
“Đi giết tang thi.” Thẩm Tu Trạch dửng dưng đáp lại.
Giả Tuấn Tài do dư một chút, hít một hơi rồi nói: “Bên ngoài có rất nhiều tang thi, gần như toàn bộ tang thi trong thành đều ở đó. Hai người chỉ có hai người thôi, đi cũng chỉ là nộp mạng. Chạy trốn bây giờ vẫn còn kịp.”
Lâm An bất ngờ hỏi: “Vậy còn các cậu? Các cậu có rất nhiều người, nhưng không có đủ phương tiện di chuyển, mà sức lực của mọi người cũng không đủ để trốn thoát.”
Hắn biết rõ tình hình. Nếu tất cả đều phải chết, thì ít nhất cũng có một nhóm nhỏ có thể thoát ra ngoài. Giả Tuấn Tài cắn chặt răng, sau một hồi lâu mới kiên quyết nói: “Tôi sẽ cùng mọi người chống lại lũ tang thi. Trong căn cứ vẫn còn hơn chục đứa trẻ, có thể nhờ hai người mang chúng đi cùng khi rời khỏi đây không? Khi không còn lũ tang thi đuổi theo nữa, xin hãy thả chúng ra ngoài hoang dã, chúng sẽ tự tìm cách sinh tồn. Tôi xin hai người đấy.”
Đó là cách tốt nhất mà Giả Tuấn Tài có thể nghĩ ra.
Phần lớn người trong căn cứ sẽ ở lại đây, nếu có vài con tang thi đuổi theo mấy đứa trẻ, số lượng sẽ không quá nhiều. Với năng lực của hai người này, đủ để đối phó với lũ tang thi đó. Chỉ cần bọn trẻ sống sót, thì ít nhất thành của họ sẽ không hoàn toàn diệt vong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play