“Đây là tượng ai thế? Sao lại vàng chóe thế này, làm bằng vàng à?”
Khi một thanh niên vô tình nói vậy, cả nhóm người bỗng nhiên im lặng, ai nấy đều trông rất khó coi.
Lâm An khó hiểu: “Sao thế?”
Một cô gái hít một hơi sâu, giải thích cho Lâm An: “Tổ tiên chúng tôi khi đến đây đã mang theo rất nhiều vàng. Sau đó, số vàng này được đúc thành tượng các vĩ nhân. Chỉ những người có đóng góp lớn cho thành mới có vinh dự được dựng tượng vàng. Nhưng vàng đã hết từ lâu rồi, những vĩ nhân về sau chỉ được ghi lại bằng chữ viết và hình ảnh, còn những bức tượng vàng đã được đúc từ trước thì được trưng bày trong một viện bảo tàng, để mọi người đến chiêm ngưỡng.”
Một cô gái khác, thậm chí gương mặt còn có chút hung dữ, nói: “Trong thành từ lâu đã không còn vàng, vậy khối vàng khổng lồ kia từ đâu ra? Chắc chắn là tên khốn đó đã nấu chảy hết số vàng trong thành.”
“Mọi người nhìn kỹ xem bức tượng đó có giống Bùi Hiển Chương không?”
“Gã à? Gã là cái thá gì, mà còn dám dùng vàng đúc tượng. Kỷ niệm cái gì? Kỷ niệm lòng tham sống sợ chết, hay là sự ngu xuẩn, dâm ô của gã?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT