Bởi vì họ không thể tìm thấy hạt giống thực vật hay trái cây, có một số thì bị thất lạc, số khác lại cần nhiều ngày để thúc đẩy phát triển. Không hiểu sao, dị năng xúc tác thực vật của cậu ta khi dùng với các loại rau quả khác thì rất chậm, nhưng riêng ớt chuông thì lại tăng trưởng rất nhanh, ngày nào cũng có. Bọn họ thực sự không ăn nổi nữa.
May mà cuối cùng vẫn còn sót lại một cây xúc xích không bị vứt đi, cả nhóm chia nhau thành tám phần để ăn.
Mặc dù xúc xích rất ngon, nhưng quá ít, ăn xong còn thấy đói hơn.
Một thanh niên khác có cái bụng cứ réo liên tục, cậu ta bật dậy đi về phía Tiểu Phúc, ngồi xuống trước mặt nó rồi ôm lấy đầu nó: “Nếu mày còn không lấy thức ăn ra, tao sẽ gặm thịt chó đấy.”
Nói xong, cậu ta thực sự mở to miệng định gặm vào đầu Tiểu Phúc. 
Tiểu Phúc trố mắt ngạc nhiên, nó chưa bao giờ gặp phải loại người thế này. Vả lại, nó là một con chó thích sạch sẽ giống chủ nhân của mình, khi thấy cái miệng đỏ lòm của đối phương tiến lại gần, nó lập tức lùi ra sau. Nhưng đầu nó bị giữ chặt, không có chỗ nào để trốn.
Đúng lúc này, trong đại sảnh rộng rãi bỗng vang lên một giọng nói lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play