Người đến mặc áo blouse trắng, nhưng khác với chiếc áo trắng tinh của mẹ Thẩm ở viện nghiên cứu, áo blouse của người này đầy những vết máu văng tung toé và nhiều dấu vết màu trắng xanh khác, trông giống như vừa bước ra từ hiện trường vụ án.
Người đàn ông không cao, dù trong cống ngầm tối tăm, nhưng cái đầu hói của ông ta vẫn phát sáng. Đáng nói là phần sau gáy của ông ta vẫn còn tóc, tạo nên vẻ ngoài rất kỳ quặc và già nua. Gương mặt ông ta nhợt nhạt và đeo kính, tổng thể nhìn thật quái dị.
Từ Phóng nhìn qua liền xác định ngay danh tính của người này, hơn nữa ngay từ cái nhìn đầu tiên đã cảm thấy rất ghét.
Trực giác của hắn luôn rất chính xác, tên này chắc chắn không phải là dạng tốt lành gì.
Giáo sư Trương đẩy gọng kính, nhìn hai người bị trói trên ghế, trên mặt không có chút biểu cảm nào. Người đứng đầu nhóm bắt Từ Phóng và Âu Dương Đông liền cẩn thận tiến lại gần, nịnh nọt cười nói: “Giáo sư, đây là hai dị năng giả hôm nay đánh nhau trong địa bàn của chúng ta, dị năng của họ rất mạnh, chúng tôi khó khăn lắm mới bắt được họ, liền lập tức mang tới cho ngài.”
“Ừm, đưa vào đi. Người quá ít, không đủ làm vật thí nghiệm.” Giáo sư Trương không liếc nhìn người bên cạnh một lần, mà luôn nhìn chằm chằm vào Từ Phóng và Âu Dương Đông, ánh mắt chết chóc khiến người khác rùng mình.
“Được được, ngày mai chúng tôi sẽ bắt thêm vài người nữa, giáo sư, ngài phải chú ý giữ gìn sức khỏe, hy vọng của nhân loại đều đặt cả vào ngài, đừng quá vất vả.” Người đàn ông cười vô cùng vuốt mông ngựa, trên thực tế là hy vọng giáo sư có thể giết ít người hơn, dân số trong căn cứ là hữu hạn, mất vài người thì còn được, nhưng nếu quá nhiều người mất tích, mọi người sẽ nghi ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT