Tang thi do con người biến đổi còn có thể ước lượng số lượng, nhưng tang thi từ biển thì vô tận, mà số lượng tang thi đặc thù trong đó lại càng không thể biết trước.
Sinh vật trong biển rất phong phú, khi biến thành tang thi đặc thù, điểm yếu và phương thức tấn công của chúng đều không thể đoán được, hoàn toàn khác biệt với những loại tang thi đặc thù mà họ đã biết.
Mà dân chúng thành Băng Tuyết do quá phụ thuộc vào thuốc, nên năng lực chiến đấu từ lâu không có sự tiến bộ đáng kể, sẽ không thể đấu lại đám tang thi đặc thù từ biển.
Nói như vậy cho dù họ không ra tay, thành Băng Tuyết sớm muộn cũng sẽ bị tang thi đặc thù sang bằng. Nhưng Âu Dương Đông vẫn cảm thấy không thoải mái: “Lý lẽ là thế, nhưng giờ những người đó chết trong tay chúng ta, tôi vẫn cảm thấy có tội.”
Nhìn thấy Lâm An cũng mang bộ mặt đầy tội lỗi, Thẩm Tu Trạch véo nhẹ tai cậu: “Đừng lo, họ không chết đâu. Thành chủ thành Băng Tuyết rất đa nghi, phủ thành chủ bình thường chỉ có hắn và những thuộc hạ tin cậy nhất ở, mà bây giờ họ đều ở bên ngoài. Trong đó không có ai cả, còn những chỗ mà kiếm đâm xuống đều là nhà không có người ở.”
Ô Đóa ngờ vực: “Ở xa như vậy, làm sao Thẩm ca biết những ngôi nhà đó không có người ở?”
“Trong thời gian ở thành Băng Tuyết, tôi đã kiểm tra rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT