“Đừng tự trách nữa. Chuyện cần làm bây giờ là tìm Ô bà bà. Bà không mặc áo dày, ban đêm ở thành Băng Tuyết rất lạnh. Nếu để lâu, bà có thể bị chết cóng.” Sau khi Thẩm Tu Trạch lên tiếng, mọi người lập tức lấy lại tinh thần ra ngoài tìm kiếm.
Chỉ là bên ngoài cơ hồ không còn dấu vết gì, mặc dù Ô bà bà không nhớ được nhiều chuyện nhưng năng lực phản trinh sát của bà rất mạnh, hầu như không để lại dấu vết nào trên mặt đất. Nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút, cuối cùng Thẩm Tu Trạch cũng phát hiện ra dấu vết bà Ô để lại.
“Bà ấy ra khỏi thành rồi.”
“Ra khỏi thành?” Từ Phóng cảm thấy khó tin. “Ý anh là nửa đêm Ô bà bà đã chạy ra khỏi thành Băng Tuyết?”
“Ừm, tôi nhìn thấy dấu chân của bà ấy trên tường thành. Bà không đi bằng cổng chính mà trèo qua tường ra ngoài.”
Lâm An lo lắng: “Nhưng mà bên ngoài không phải mê cung sao?”
Thẩm Tu Trạch gật đầu: “Đúng vậy, cho nên bây giờ bà ấy rất có thể đang ở đâu đó trong mê cung, Ô bà bà khi tỉnh táo có thể dễ dàng ra khỏi đó song với tình trạng hiện tại.. có lẽ bà đã lạc đường rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play