Bởi vì Tiểu Phúc luôn giãy dụa, bất kể trấn an thế nào cũng vô dụng, người đàn ông chỉ có thể buộc dây dắt vào cột đá ven đường.
Trên cột đá có một cái lỗ có thể buộc dây dắt, hơn nữa gần như một nửa cột đá bị chôn vùi trong cát, ngay cả người cũng không thể kéo ra được chứ đừng nói đến con chó, cho nên người đàn ông rất yên tâm rời đi làm chuyện của mình.
Tiểu Phúc thử rất lâu, không ngừng ngẩng đầu lên dùng hai chân trước cào cào về phía trước, sau đó lại đi vòng quanh cột đá, ngoại trừ để dấu chân hoa mai đầy trên mặt đất thì không có gì thay đổi.
Nó ủy khuất quỳ rạp trên mặt đất rầm rì, hai lỗ tai đều rủ xuống.
Tô cơm inox bên cạnh chứa đầy thức ăn cho chó, nhưng hôm nay Tiểu Phúc không muốn ăn cơm, chỉ muốn gặp chủ nhân của mình thôi.
Bỗng nhiên, Tiểu Phúc ngẩng đầu lên, nó nhớ ra thường ngày đến giờ cơm, chỉ cần ném chậu cơm, bất kể chủ nhân khi đó là ngủ hay đang làm chuyện khác sẽ lập tức đổ đồ ăn vào trong chậu tô inox của nó.
Cho nên bây giờ nó ném tô cơm, chủ nhân có phải sẽ sớm quay lại giúp nó cất thức ăn không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play