Bệnh tình mấy ngày nay của Ô bà bà trở nên nghiêm trọng hơn, lúc tỉnh táo rất ít, hầu như không nói chuyện, đến hiện tại bà cũng chỉ ngơ ngác đứng đó.
Ô Đóa đứng ở bên cạnh bà lải nhải nói chuyện, tuy rằng bà nội có thể không nghe hiểu, nhưng cô vẫn thu xếp ổn thỏa từng chuyện một.
Tiểu Phúc thấy mọi người chuẩn bị ra ngoài, hưng phấn vẫy vẫy đuôi nhưng khi dây dẫn của nó bị giao cho người khác,cái đuôi đang bay lên của nó từ từ ngừng cử động, nghiêng đầu mơ màng nhìn Lâm An.
Lâm An không chịu nổi nó nhìn mình như vậy, chỉ có thể tránh đi tầm mắt của Tiểu Phúc: “Tiểu Phúc nghe lời, tụi anh sẽ về nhanh thôi.”
Khi Tiểu Phúc nhìn thấy Lâm An xoay người ngồi lên xe, rốt cục ý thức được mình đã bị bỏ lại, lập tức muốn đuổi theo.
Nhưng dây dẫn ngăn cản bước chân của nó, Tiểu Phúc ra sức chạy về phía trước, đợi đến khi xe bắt đầu khởi động, nó vẫn còn tại chỗ, cát trước mặt bị nó đào ra một cái hố.
“Gâu gấu~” Tiểu Phúc trông mong nhìn ô tô dùng sức tru lên, nhưng ô tô chở chủ nhân vẫn phóng đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play