Lâm An luống cuống nhìn hai người chạy thẳng về phía mình, cậu cũng rất vui vẻ khi thấy mọi người không sao, hơn nữa xem ra tinh thần rất tốt, nhưng phương thức chúc mừng này đối với cậu mà nói vẫn có chút kích thích.
Bọn họ đều muốn ôm cậu một cái, nhưng lúc này trên người dính đầy bùn đất, lúc hai người dọn dẹp rễ cây, bởi vì nhàm chán mà cãi nhau, cuối cùng thậm chí còn vì một số chuyện nhỏ như con thỏ mà đánh nhau, mỗi ngày đều giống như khỉ tắm bùn lăn lộn tới lui.
Giờ nhìn thấy Lâm An quá mức kích động, quên mất đối phương thích sạch sẽ, chỉ muốn ôm một cái để bày tỏ sự phấn khích và biết ơn.
Bất quá cuối cùng không đợi chạy đến bên cạnh Lâm An, hai người liền đồng loạt dừng lại — Thẩm Tu Trạch đứng ở Lâm An trước mặt, chặn hai người nhiệt tình như lửa muốn ôm.
Nhìn ánh mắt lạnh lùng của lão đại, bọn hắn mới nhớ ra Lâm An không chỉ thích sạch sẽ, mà đối với loại hành động quá mức nhiệt tình này cũng không biết nên ứng phó như thế nào.
“An ca, anh thật sự là thần của em, vĩnh viễn là thần, trâu bò hết sức, ngầu bá cháy con bọ chét, nếu không có anh, bọn em sớm đi chầu ông bà rồi. Quen biết anh với lão đại đúng chuyện may mắn nhất đời em luôn.” Từ Phóng kích động nói.
Âu Dương Đông cũng không khá hơn hắn bao nhiêu, dù sao cảnh tượng ngày đó hình ảnh còn rõ mồn một trước mắt, Lâm An mang đến cho hắn rung động cả đời khó quên: “Tôi cũng nghĩ như vậy, Tiểu An, cậu là dị năng giả lợi hại nhất mà tôi từng gặp, cho dù đặt ở trong giới zombie, chắc chắc cũng là kiểu zombie king gì đó, cậu quá sức đỉnh, đột phá cực hạn của nhân loại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT