Mãi cho đến khi mùi máu thịt quen thuộc tràn vào mũi, cậu mới giật mình hoàn hồn.
Ngây ngốc nhìn bậc thang và cửa sổ phía trên.
Đầu trọc Từ Phóng thò ra từ cửa sổ: “An ca, mau lên đi, phía dưới sắp bị đè bẹp rồi.”
Lâm An nhìn bốn phía, toàn bộ phòng kim loại đã trở nên nhỏ hẹp mà vặn vẹo, thoạt nhìn như là một gian nhà ma.
Loạng choạng đi lên bậc thang, khi bước tới mấy bậc thang cuối cùng, Từ Phóng tự nhiên vươn tay muốn kéo cậu lên.
Rõ ràng không thích tiếp xúc với người khác, ghét mọi thứ bẩn thỉu, nhưng nhìn bàn tay đầy mồ hôi và bụi bẩn đó, đôi mắt Lâm An bỗng đỏ hoe, run rẩy nắm lấy, nghẹn ngào nức nở nói nhỏ: “Thật xin lỗi.”
Khối u cây sinh trưởng tốc độ quá nhanh, phía dưới phòng kim loại bị đè ép phát ra âm thanh cọt kẹt, Từ Phóng không nghe được Lâm An xin lỗi, thấy đối phương cuối cùng cũng ra ngoài, cười há há.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT