Lấy tay lau, đưa sát lại nhìn, phát hiện thứ này cũng không phải là nước, chất lỏng trong suốt sờ lên dính dính, thậm chí còn mang theo mùi cỏ cây.
“Gì vậy?” Từ Phóng đưa tay lên mũi ngửi ngửi: “Hình như là nhựa cây?”
Lâm An lập tức vươn đầu ngón tay ra chạm vào chất lỏng do cây đại thụ tiết ra ngửi ngửi —  mùi nhựa cây.
Cậu nhớ rồi trong hoang dã có một loại cây, khi gặp phải lửa lớn, sẽ tự động tiết nhựa để dập lửa.
Những ‘giọt mưa’ xung quanh và phía trên ngày càng nhiều, trong khi ngọn lửa phía dưới ngày càng nhỏ.
Cuối cùng tắt ngấm.
Chỉ có phần lớp rễ bên ngoài bị cháy rụi, bên trong vẫn còn nhiều thân rễ hoàn toàn không bị tổn hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play