Khi tàu hỏa hơi nước chạy được một khoảng xa, Trần Lộng Mặc mới hơi ỉu xìu xìu, không quay đầu nhìn lại nữa.
Cô muốn đi thăm cha mẹ, nhưng cũng không nỡ xa mẹ Thu Hoa, nhất là vừa nãy cô thấy hình như mẹ Thu Hoa đang lau nước mắt.
Khoảnh khắc đó giống như hình ảnh của hai năm về trước, cha mẹ tiễn đưa cô đi chạy nạn.
Mặc dù người đi đưa tiễn đổi thành người khác, nhưng tâm tình cô vẫn nặng nề như cũ.
Cô… Không thích chia xa.
Mặc dù mục đích của chuyến đi này sáng rõ, nhưng khi phải chia xa với người nhà, trong lòng Trần Lộng Mặc vẫn cảm thấy chua xót.
Kết quả là cô gái nhỏ được nuôi dưỡng càng ngày càng nũng nịu vươn tay ra “Bốp!” một tiếng, đập vào trên người anh tư, người kể từ sau khi lên tàu hỏa đều ngọ nguậy nhìn quanh, không tim không phổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play