Trần Quân cười hi hi một cái, một tay giữ thang: “Em sáu, sao em càng ngày càng hung dữ vậy? Anh thấy em thèm mà người thì lại thấp, hái vất vả quá nên mới muốn giúp em hái mấy quả, thế mà em lại trừng mắt với anh!”
Trần Lộng Mặc giơ tay cẩn thận kéo cành cây lại, cô lười đáp lại, hiển nhiên là đang muốn trêu chọc anh tư của mình.
Còn nữa, có anh mới lùn ý, cô cũng sắp cao m65 rồi, không chừng vẫn còn cao thêm.
Thấy em gái có vẻ như không thèm để ý nhưng mặt lại xị lại, Trần Quân liền cười lớn, còn không quên nói tiếp: “Em sáu, em càng ngày càng giống mẹ.”
Nghe vậy, Trần Lộng Mặc liếc mắt thì nhìn thấy mẹ cầm giỏ tre bước vào, cô mỉm cười: “Giống chỗ nào?”
“Thì hung dữ đó, mẹ hung dữ như vậy, em cũng có phải là không biết đâu, mẹ chúng ta mà giơ nắm đấm lên…Ai da!” Lời còn chưa dứt, cậu đã bị đánh một đòn mạnh vào đầu, Trần Quân ôm đầu giận dữ quay lại nhìn.
Nhưng khi quay lại thấy vẻ mặt u ám của mẹ, cậu sợ đến mức hét lên: “Á!” Nói xong cậu bỏ chạy như một con khỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT