Trần Lộng Mặc không tiếp tục nghe hai người kia nói nữa, bởi vì anh cả đã hoàn thành thủ tục đăng ký, đang vẫy tay về hướng bọn họ.
Ban đầu cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là đến lúc vào phòng, khi anh cả đang kiểm tra các vị trí khác nhau trên cửa tủ cũng như gầm giường, cô nghe thấy anh tư nhỏ giọng, thần bí hỏi: “Anh, ban nãy em có nghe người ta nói Khương Lạc Bắc bị đánh, có phải là anh làm không?"
Nghe vậy, Trần Nghĩa đứng dậy đi ra cửa.
Trần Vũ Văn cười khẽ: "Không tệ. Em cũng khá đấy.”
Trần Lộng Mặc nghe thấy thế, mở to mắt, cô hoàn toàn không biết còn có chuyện này.
Trần Quân được khen, đắc ý: “Trước giờ em cũng đâu có ngốc, nhạy bén như thế này, nhưng mà anh đánh lúc nào vậy? Ngày nào em cũng thấy anh ở nhà mà."
Trần Nghĩa dựa vào khung cửa, liếc nhìn, vừa nãy còn khen thông minh mà bây giờ đã quay về nguyên hình rồi.
Trần Vũ Văn lắc đầu cười, cũng không giải thích nhiều, chỉ úp mở nói: “Không cần anh phải ra tay."
Khi thằng hai gọi điện cho anh, đã thuận tiện kể việc suýt xảy ra tai nạn xe kia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT