Phòng học đã được Các ủy ban cách mạng dùng để mở đại hội tổng động viên gì đó, gần đây lại có mấy giáo viên bị cạo đầu.
Trần Lộng Mặc không thích những chuyện này nhưng cô cũng không thể thay đổi được gì, dù sao chính cô cũng từng là một trong số những người “chạy nạn”.
Mỗi lần chứng kiến những người đó gặp phải tình cảnh thê thảm, trong lòng cô đều cảm kích anh Thiệu Tranh một lần nữa vì đã giúp đỡ mình.
Trần Lộng Mặc không dám tưởng tượng, nếu cha mẹ cũng phải chịu đau khổ như vậy, bản thân cô có thể thật sự bàng quan đứng nhìn hay không.
Đây cũng là nguyên nhân mỗi lần gửi đồ cho anh trai, cô đều dày công chuẩn bị thêm một phần cho anh Thiệu Tranh.
Nghĩ tới lần này phải vào thành phố, Trần Lộng Mặc mỉm cười đề nghị: "Vào thành phố có thể mua được vải tốt, đúng lúc em muốn làm thêm một ít quần áo cho anh Thiệu Tranh, đến lúc anh cả quay về đơn vị thì mang theo luôn, đỡ tốn tiền gửi bưu điện."
Trước mắt cô vẫn còn nhỏ, đối phương lại không chịu nhận thứ quý giá, thời đại này cũng không tìm được món quà nào đặc biệt, chỉ có thể may vá vài thứ, xem như một chút tấm lòng.
Nghe vậy, Trần Vũ Văn quay người nhìn về phía mẹ: "Mẹ, không phải mẹ muốn sắp xếp cho con đi xem mắt sao, con rất vội kết hôn rồi." Là ai nói muốn vào thành phố thế nhỉ?
Dù biết con trai chỉ đang nói đùa nhưng Tào Thu Hoa bị mấy ngày ầm ĩ gần đây dọa sợ vẫn kích động phất tay: "Cút! Cút! Cút!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT