Cô gái cúi đầu, Trần Nghĩa không thể nhìn rõ được cảm xúc của cô.
Vì vậy anh hỏi lại lần nữa: “Để Duật Duật đưa thư cho chúng ta được không?”
Bạch Minh Châu cảm thấy phản ứng ngại ngùng này có chút không giống mình, cô cố nén sự thẹn thùng ửng đỏ trên gò má, ép mình ngẩng đầu lên: “Được."
Dù biểu hiện của cô có dứt khoát đến đâu thì khuôn mặt đỏ bừng của mình cũng không thể lừa được người ta.
Trần Nghĩa mỉm cười, khóe mắt và lông mày đều tràn đầy dịu dàng, nhưng lời anh nói ra lại toát lên vẻ được voi đòi tiên: "Được, vậy chúng ta hứa nhé, mỗi ngày một lá thư."
Bạch Minh Châu: “…”
Chiều tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play