Anh ta nghĩ chỉ cần mình lấy được Đồng Tú Tú là có thể sống một cuộc sống giàu sang mà anh ta vẫn hằng tha thiết, như thế bảo sao Vương Tài Hoa không sốt ruột cho được?
Nhưng thực tế cha cô ấy là viện trưởng của bệnh viện, tổ tiên là gia tộc thư hương lâu đời, nhà họ Đồng tích lũy tài sản nhiều đời, âm thầm không phô trương, những thứ mà người ngoài thấy bây giờ, cũng chỉ là các bậc cha chú của nhà họ Đồng nhìn xa trông rộng, để lộ một góc của núi băng ra ngoài.
Đồng Tú Tú hoàn toàn không biết tại sao mình lại bị để mắt tới, cô ấy nghĩ tới Tào Lưu bị gió rét đông lạnh thì cảm thấy nôn nóng, không khách khí nói: “Tôi có đi ăn cơm hay không liên quan gì tới anh?”
Cô ấy thật sự cảm thấy Vương Tài Hoa này rất phiền phức, lần nào cũng khiến cô ấy không thoải mái, nhưng lại không thể so đo quá nhiều.
Vẻ mặt Vương Tài Hoa vừa cưng chiều vừa bao dung: “Được rồi, đang yên đang lành sao lại phải cáu lên, tôi cũng chỉ là đang quan tâm… Bạn học mà thôi!”
Mấy lời nói mập mờ như này thật khiến người ta kinh ngạc.
Lần này không chỉ Đồng Tú Tú mà ngay cả Trần Lộng Mặc đứng bên cạnh cũng lạnh mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play