Hai người vừa đạp xe vừa tám chuyện cả đường đi, đa số đều liên quan tới chuyện học hành.
Mãi tới khi bọn họ đi được nửa quãng đường, Trần Lộng Mặc thấy nụ cười trên mặt bạn tốt thoải mái hơn, mới làm ra vẻ nhớ ra chuyện gì đó, hỏi: “Quên mất, Tú Tú, chuyện hôm qua Vương Tài Hoa xuất hiện ở gần chỗ nhà chị, chị có nói với Đồng Hạo chưa?”
Nụ cười của Đồng Tú Tú cứng đờ, cô ấy hoàn toàn quên mất: “… Tối về chị sẽ nói.”
Trần Lộng Mặc không truy hỏi tại sao cô ấy không làm luôn từ hôm qua, mà tiếp tục nói: “Em đã nói chuyện này với mấy anh trai. Anh tư và anh năm bận học, không có thời gian, vừa đúng lúc anh hai có vài ngày nghỉ ngoài đơn vị, anh ấy nói buổi trưa muốn tới cùng ăn trưa với bọn mình.”
“Em đang nói… Tào Lưu à?”
Cái cô gái này… Ngay cả giọng nói cũng khàn khàn, Trần Lộng Mặc nhịn cười, cố giữ nét mặt người lớn đầy nghiêm túc nói: “Đúng, là anh hai em, chị cũng biết mà. Với chiều cao và vóc dáng của anh ấy, chỉ cần đứng đó thì đảm bảo Vương Tài Hoa sẽ không dám tiếp tục có ý đồ xấu khác, dọa chết anh ta luôn!”
“Anh hai em không hung dữ.” Nói xong rồi Đồng Tú Tú mới nhận ra giữa trưa cô ấy và Tào Lưu sẽ ăn cơm chung với nhau. Cô ấy đột ngột mở to mắt, sự bình tình khó khăn lắm mới duy trì được trong chớp mắt bị đánh vỡ, không tin được hỏi: “Giữa trưa mọi người… Chị… Chúng ta cùng ăn cơm á?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play