Điều kiện gia đình của Đồng Tú Tú hẳn rất tốt, dù không hỏi ra cụ thể, nhưng thời buổi này không có nhiều gia đình có thể chuẩn bị một tứ hợp viện riêng cho con cái đi học.
Nghĩ đến đây, Trần Lộng Mặc cau mày, suy xét những khả năng mà anh hai nhắc đến.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của vợ, Thiệu Tranh an ủi: “Em đừng lo lắng quá, nói không chừng cái người đó chỉ là một kẻ đeo đuổi bình thường… Nếu em không yên tâm thì khi nào về, nhờ anh năm đến trường xem sao.”
Nghe vậy, Trần Lộng Mặc cắt đứt dòng suy nghĩ hỗn độn, nhìn sang anh hai, hỏi vẻ thăm dò: “Anh năm trông hơi yếu đuối, cũng không đáng sợ. Anh hai, anh rảnh không?”
Tào Lưu im lặng vài giây rồi mới trả lời: “Anh sẽ dành thời gian đến trường một chuyến vậy.”
Nghe vậy, hai mắt Trần Lộng Mặc sáng lên, vừa định nói thêm gì thì đã bị đút một miếng bánh trứng gà vào miệng.
Cô quay đầu lại thì bắt gặp nụ cười trìu mến của người đàn ông: “Ăn nhanh đi, nguội cả rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT