Tuy những người khác không ngờ Trung đoàn trưởng cướp đối tượng nhưng cũng hóng hớt không sợ to chuyện, dồn dập gật đầu, mặt mày chính trực.
Thiệu Tranh thấy tức cười, quăng bút trong tay vào Tả Hạo, cười mắng: “Cút đi! Tôi nào như vậy chứ? Duật Duật vốn là người yêu của tôi, tháng chín năm ngoái đã yêu nhau rồi, làm gì liên quan đến các cậu! Cướp người yêu của tôi, tôi không đập các cậu sưng mặt tím mày đã coi như nể mặt rồi.”
Mọi người... Nói đùa gì vậy?
...
Bữa trưa là do Trần Lộng Mặc và mẹ Thu Hoa cùng nhau chuẩn bị.
Màu sắc khá phong phú, không nhắc tới các món như đồ khô thịt nấm mang từ quê nhà đến thì nhà anh cả cũng chuẩn bị không ít đồ ngon.
Dao hơi cùn rồi, cắt thịt ba rọi cũng không mượt. Trần Lộng Mặc bèn cầm dao đi mài trên đá, mài thử mấy cái, lúc dùng lại thì quả thật thấy bén hơn chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT