“Em nói thật sao?” Nghe cô nói vậy, tinh thần Thiệu Tranh tươi tỉnh lên hẳn.
Không phải là nói quá, trông anh như đang bừng sáng vậy.
Đúng lúc này, tàu lửa kéo còi báo tín hiệu sắp khởi hành.
Trần Lộng Mặc cố tranh thủ thời gian: “Đúng vậy, không nói dối anh đâu, đáng ra buổi sáng đã định nói với anh rồi mà cứ không tìm được cơ hội.”
“Bây giờ nói cũng thế, bây giờ nói cũng thế mà.” Thiệu Tranh vui mừng xốn xang, cảm xúc nặng nề cả ngày lập tức tan biến không còn chút gì, vừa định nói thêm đôi câu mà tàu lửa đã “Xình xịch... Xình xịch” lăn bánh.
Tiếng đầu tàu hơi nước khởi động càng lúc càng lớn, hai người muốn nói chuyện chỉ có thể cố hét lên thật to, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.
Nhìn người đàn ông bên ngoài cửa sổ đang cố đi theo tàu lửa, Trần Lộng Mặc chỉ đành vẫy tay hô một câu: “Anh, đừng đi theo nữa, tạm thời đừng viết báo cáo tìm hiểu, chờ qua Tết em đến rồi anh viết sau!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT